in

Tôi thèm tự do nên tôi chọn nỗi cô đơn

Tôi thèm tự do nên tôi chọn nỗi cô đơn 1

Dear.vn – Tình yêu là cảm nhận được nỗi đau sẽ mất nhau ngày mai trong niềm hạnh phúc tay trong tay, là biết ngày mai nước mắt sẽ rơi trên tiếng cười sáng này, tình yêu còn là những hơi thở gấp gáp khi vượt dốc, biết là bên kia chẳng còn ai song ta vẫn phải vượt lên, không thể nói vì em yêu anh mà em sẽ lùi về quá khứ, em không thể vì yêu anh mà em hèn nhát.

Tôi đi qua những dãy hoa sữa cao vút buông từng chùm nặng trĩu hương thơm vương trên vai. Hàng ngàn bông phong lan nở âm thầm trong đêm tối, quanh những gốc bàng sừng sững rộng tán che, dọc bờ tường những dãy nhà học viện. Biển thở ầm ào bên kia con dốc xuôi xuống chân đèo bạt ngàn sương đêm. Ở đâu tuổi trẻ của chúng tôi, khi mỗi ngày ngoái nhìn mỗi ngày đớn đau vô cớ?

Tình yêu là cảm nhận được nỗi đau sẽ mất nhau ngày mai trong niềm hạnh phúc tay trong tay, là biết ngày mai nước mắt sẽ rơi trên tiếng cười sáng này, tình yêu còn là những hơi thở gấp gáp khi vượt dốc, biết là bên kia chẳng còn ai song ta vẫn phải vượt lên, không thể nói vì em yêu anh mà em sẽ lùi về quá khứ, em không thể vì yêu anh mà em hèn nhát và em đòi anh cái quyền sở hữu, một cái giấy kết hôn, một đứa con, một số tiền lương thanh toán những cái hóa đơn gas, điện, thuế, bảo hiểm cuối tháng.

Tôi thèm tự do nên tôi chọn nỗi cô đơn.

Tôi đứng trước bức tường thủy tinh, tưởng tượng sau bóng đêm dày đặc kia là vô vàn huyên náo ngày mai, là bao nhiêu gió thổi qua đây không dấu vết, bao nước mắt rơi trên tay lặng im. Là số phận của tôi tôi có quyền lựa chọn cách tôi sống. Lựa chọn cả cách đớn đau trong màn đêm đen. Nên áp mặt vào bức tường lạnh giá, tôi nói ra nỗi đau trong tim, nói cho mình tôi nghe tiếng: Em yêu anh!

Tôi tưởng tượng tiếng thì thầm đó âm vang rất lâu trong đêm tối.

Một chuyển động khẽ khàng đâu đây, ai mở cửa trong một vài giây, lớp sáng nhỏ nhoi thoáng qua phía sau bức tường thuỷ tinh, đủ để tôi thình lình nhìn thấy một người ngồi im trên chiếc ghế bành dọc cầu thang học viện, nhìn thẳng vào tôi qua bức tường thuỷ tinh, khuôn mặt vô cảm và thản nhiên quan sát. Một người đàn ông không rõ tuổi không rõ cảm xúc đang nhìn thẳng vào tôi. Tò mò chứng kiến tấn bi kịch trong đời một người đàn bà xa lạ.

Tôi biết tôi sẽ không bao giờ có đủ can đảm để một lần nào đó, ở một nơi nào hoang vắng lạnh lẽo, nói ra cái câu tôi giữ trong lòng.

Thôi đành để tình yêu im lặng.

Tôi sẽ im lặng cho đến khi cái chết đến mang tôi đi và xoá hết dấu vết ấy trong cuộc đời vô vọng này.

Trang Hạ

Rate this post
Một nửa tình yêu là tình dục... 2

Một nửa tình yêu là tình dục…

Thần chú của hạnh phúc: yêu chính bản thân mình trước đã... 3

Thần chú của hạnh phúc: yêu chính bản thân mình trước đã…