in

Thôi xin cô hãy mặc quần áo vào!

Thôi xin cô hãy mặc quần áo vào! 1

Dear.vn Tôi biết phụ nữ không quan hệ ngay khi đàn ông tụt quần. Đàn ông cũng sẽ không làm tình chỉ bởi vì một cô gái đang khoe thân. Từ cả hai phía, điều đấy giống như một sự xúc phạm.

Tôi đã lỡ làm tình quá nhiều, thế nên giờ tình dục không còn là nhu cầu về thể xác, nó trở thành một thứ khát khao về tinh thần, muốn được trải nghiệm những thứ ngọt ngào và man dại nhất có thể xảy ra giữa một người đàn ông và một người đàn bà. Tôi cũng không ngụy biện rằng không có tình dục hoàn hảo nếu thiếu tình yêu bởi vì tôi biết chắc những kẻ đầu tiên nói ra câu ấy là đám nghiện sex. Đồng loại của tôi từ chối những thứ khoái cảm mà không được pha chế với đủ thứ chất kích thích về tinh thần. Rồi từ lúc nào không rõ, dục vọng thôi thúc việc ấn sát một cơ thể đang nóng bừng hồi hộp vào tường, cắn và xé một nữ thần đang quằn quại không còn thuộc về sự phô bày của da thịt.

Phim khiêu dâm không phải là một liều thuốc giải tỏa được những khi bế tắc, chúng nhàm chán bởi họ không làm tình được đẹp như chúng tôi. Đám nghiện sex mê man trong những nỗi cực khoái đã bị trộn với đủ những giá trị khác để rồi họ nhìn thấy cả những thứ gợi tình nằm trong những phần rất vô hình trong mối quan hệ của hai người. Chúng tôi ham thích chuyện giường chiếu nhưng chúng tôi cũng đói khát gào khóc vì không được làm tình như cái cách mà mình luôn tôn sùng. Khi trong sex không còn một hơi thở, không còn một ánh mắt, đó là một sự phản bội và cả một nỗi tuyệt vọng về lòng tin.

Có lẽ do cuộc sống của chúng tôi có một sự hiện diện quá lớn của tình dục, thế nên chúng tôi lắng nghe nhiều thứ hơn trong cách mình làm nhau say tình. Chúng tôi hiểu nhau mà ôm xiết lấy đồng loại đang khóc nức nở, quặn lòng khi mất đi chính cái người đã khiến cho mình có thể yêu cả về thể xác lẫn tinh thần. Cái tình yêu mà nhân loại ca tụng, dễ dàng lắm. Tìm được một người hiểu được mình và đáp trả lại được những rung động cuồng si trên giường còn khó hơn nhiều. Chúng tôi đã nhiều lần mở lòng để có tình yêu và đã đủ hiểu rằng thứ ấy sẽ đến ngay mỗi khi mình mở lòng. Nhưng ngay cả khi đã cởi đồ, dạng chân, tìm được một thứ thuộc về bản thân trong một bản thể khác lại càng khó nữa. Sự cô đơn vô hình trên giường còn tệ bạc hơn việc yêu bừa một ai đấy để lấp đầy khoảng trống ở bên trong. Giữa cái thế giới này, chúng tôi lạc lõng trong cái sự cô đơn của một phần thuộc về bản năng, còn đồng loại, thực ra luôn chỉ có một người.

Hãy để tôi nói với cô về sự trần trụi. Trần truồng và đồng sàng dị mộng không phải là trần trụi. Cảm giác tin tưởng một người đến mức có thể im lặng chia sẻ cùng nhau những giao cảm không thể diễn đạt bằng lời, mặc kín quần áo nhưng vẫn không thể che giấu điều gì trước mắt người kia mới thật sự là trần trụi. Có lẽ vì chính cái sự khảnh ăn này mà đám nghiện sex, kẻ nào cũng cô đơn, rồi cứ từng lần làm tình mà trống rỗng, từ những cảm giác tội lỗi sau khi lên giường mà không thỏa, mới đẩy dần mỗi kẻ tiến gần tới sự tuyệt vọng. Đằng sau ánh mắt ngạo nghễ của những kẻ quyến rũ mà đơn thân, là một sự cô độc của một con nghiện sex từ chối sa ngã trước những khoái cảm lạnh và nhạt. Biết rõ thứ mình muốn trong đời thì thật sự khó lòng có thể chấp nhận mọi thứ mà cuộc sống ném về phía ta.
Cứ thế, chúng tôi lãnh cảm dần trong cái cũi đoan chính ấy.

Ở cái tuổi này, tôi đã đủ hiểu phụ nữ trên giường giống như thú dữ trong chuồng. Nếu đủ bản lĩnh thuyết phục họ bước ra khỏi cái cũi e thẹn đấy thì việc tiếp theo họ làm là xé xác tôi. Đáng sợ hơn, yêu kiều diễm lệ hay e ấp ngọt ngào lại là thứ vũ khí thứ hai mà họ tàn bạo đốn gục đàn ông một lần nữa sau khi đã mặc sức thoả mãn trên thân xác hắn với đủ mấy vết cắn và những vệt cào. Trong cái nụ cười thoả mãn sau khi làm tình của đàn bà tồn tại một vẻ ma mị khiến bạn muốn yêu đến điên dại.

Cứ nhìn vào cách một người dồn mọi sự tập trung, từng cảm xúc, từng suy tư cho cái thứ mà họ đam mê, cô có thể thấy phần nào cách người ấy si mê người tình. Thế nên, đôi khi, phụ nữ bên ngoài càng lãnh đạm, thờ ơ, bên trong lại ẩn giấu một người tình càng nồng nhiệt, càng man dại. Đáng buồn là phụ nữ kiểu ấy hiếm chẳng đếm nổi trên đầu ngón tay. Và cái cách đàn ông mặc suit, trang nghiêm đeo mặt nạ lịch thiệp lại là một sự tố cáo cho con quái vật cũng đang ở một phần bên kia của cũi sắt.

Tự chúng tôi làm khó chính mình trong việc tìm ra nhau. Nhưng tự chúng tôi cũng thích cái thử thách ấy khi mà phần thưởng lại là được nhìn ngắm họ thật đẹp, rạng rỡ trong chính cái khí chất của chính mình. Chúng tôi thích cái vỏ bọc thiên thần ấy, lại còn cảm thấy kích thích hơn nữa biết rằng mỗi người sẽ được cào xé, giật tung kẻ kia ra khỏi lớp vỏ bọc ấy và sống đúng nhất với phần ác quỷ của nhau.

Tôi nghĩ nụ cười của một người đàn ông khi đi khoác tay một người đàn bà đẹp không phải là bởi hắn tự mãn khi sở hữu cô ấy. Thực chất là hắn khoái chí vì biết rằng đằng sau cái vẻ kiêu sa lãnh đạm ấy là một người đàn bà hợp hắn như thế nào. Có hai thứ nói lên được sự tự hào của đàn ông về người phụ nữ của mình, đó là cách họ khoe nhẫn cưới và như tôi, hãnh diện khoe trên cổ cả mớ những vết bầm tím hickie. Tôi chỉ cho phép duy nhất một người được quyền đóng dấu sở hữu lên người mình và tôi biết bản thân cô ấy cũng thích chuyện để những cô gái khác phải dè chừng, ghen tị vì chỉ một mình cô ấy đang sở hữu tôi.

Cô gái nhỏ ạ, tôi thích những người phụ nữ tóc dài vì họ sống được với những khó khăn trong việc chăm sóc mái tóc của mình. Cũng giống hệt như cách những kẻ nghiện sex như tôi dám sống với gánh nặng của việc kén chọn. Đàn ông phải có bản lĩnh để dám từ chối trở thành một thằng tồi và bọn nghiện sex cũng có tự trọng của bản thân trong việc không cho phép mình lên giường một cách bừa bãi.

Gợi cảm, một lần nữa, không thuộc về sự phô bày da thịt. Tổ tiên của chúng ta lông lá và như nhộng, họ không nghiện sex cũng là vì thế. Những thứ tênh hênh, không đọng một giọt nào bí ẩn, thực sự, khó mà khiến người kia tò mò mà bị khiêu khích. Tôi sẽ lại gần cô, xiết chặt dần cơ thể trẻ trung ấy trong hơi thở và vòng tay của một người đàn ông, nếu như cô có thể kiên nhẫn thêm một chút nữa và để tôi được thấy rằng cô tự tin kiêu kỳ thế nào trong vẻ đẹp của mình. Chúng ta có thể ngồi xa nhau trên cùng một chiếc ghế, cô buông tóc tự nhiên đọc sách, tôi tự do hít thở cái không gian cô đọng này, để cả hai được im lặng cảm nhận sự tồn tại của nhau. Rồi một mùi hương sẽ phảng phất khiến chúng ta phân tâm, biết rõ rằng nó xuất phát từ một cơ thể nào đó đang nóng lên vì hồi hộp, tôi có thể tiến lại rồi bất ngờ khi phát hiện rằng nó là thứ mùi của thân thể phụ nữ, nằm giữa cô và lớp áo ấy. Tôi cũng thích việc ở gần một mùi hương gợi cảm như vậy mà không chạm vào cô. Những thứ xảy ra tiếp theo thuộc về một mối giao cảm giữa hai con người. Chuyện gợi tình, thực ra lại không nằm ở những điều liên quan đến sex.

Thôi cô hãy mặc quần áo vào đi. Cô đã hiểu rằng tôi không hề động lòng trước một đôi mắt đẫm lệ. Và cô lại còn quên mất rằng ngay cả khi không mặc gì, một người đàn bà vẫn có thể quyến rũ đến chết người chỉ bằng một ánh mắt thách thức, bí ẩn và đam mê.

3/5 - (3 bình chọn)
Tại sao chúng ta không thể im lặng yêu nhau? 4

Tại sao chúng ta không thể im lặng yêu nhau?

Khi nào mẹ có lương ? 5

Khi nào mẹ có lương ?