in

Liệu có bao giờ anh cảm nhận được nỗ cô đơn này của em…

Liệu có bao giờ anh cảm nhận được nỗ cô đơn này của em... 1

Dear.vn  Em đã quá sợ hãi mối quan hệ lạnh nhạt này, em sợ hãi cái nhìn bâng quơ hững hờ mà anh dành cho em, câu chuyện của chúng ta, rồi sẽ đi đến đâu hả anh? Ngày đó anh đi, anh dặn em mỗi năm mua một cuốn lịch, em mua đúng năm cuốn anh sẽ trở về. Anh ơi, em đánh được chưa đầy một cuốn, cuốn lịch ấy vẫn mong ngóng anh từng ngày, vậy mà giờ anh đang ở nơi đâu?

Em đã quá sợ hãi mối quan hệ lạnh nhạt này, em sợ hãi cái nhìn bâng quơ hững hờ mà anh dành cho em, câu chuyện của chúng ta, rồi sẽ đi đến đâu hả anh?

Ngày đó anh đi, anh dặn em mỗi năm mua một cuốn lịch, em mua đúng năm cuốn anh sẽ trở về. Anh ơi, em đánh được chưa đầy một cuốn, cuốn lịch ấy vẫn mong ngóng anh từng ngày, vậy mà giờ anh đang ở nơi đâu?

Em cứ nhớ hoài khoảnh khắc ngày chúng mình đứng trước sân bay mà ly biệt. Em biết, vào thời điểm đó, mọi thứ sẽ đổi thay nhưng em vẫn ôm hy vọng rằng anh và em, hai chúng ta sẽ mãi mãi không thể tách rời dù thời gian và khoảng cách địa lý có ngăn cản đến đâu. Nhưng giờ phút này, em đang nghi ngờ về mối quan hệ của chúng ta, nghi ngờ niềm tin em trao nơi anh. Dường như nó đã rơi vỡ từ khoảnh khắc anh kéo va ly đi khuất sau cánh cửa phòng chờ. Anh đi không một lần ngoái lại, không thể biết được cái nhìn em khoắc khoải mong ngóng chờ đợi, gieo hy vọng vào một tình yêu mãi không bị phủ mờ bởi lớp bụi thời gian.

Ở bên kia bờ Thái Bình Dương, ở nơi đất nước xa lạ kia, anh có còn nhớ đến em, nhớ đến quãng thời gian hạnh phúc hai ta đã vun vén không? Anh đột ngột đến bên em, cùng em trải qua mỗi khoảng trời thương nhớ, rồi lại vội vã rời đi một cách ráo hoãnh. Để lại em đứng lặng nhìn giữa chốn đông người qua lại, họ chỉ có thể an ủi em bằng cách lặng im, ai có thể xoa dịu nỗi đau này cho em đây, ai có thể xóa hết kí ức về anh trong em đây? Anh đi rồi để lại em trơ trọi giữa cuộc đời dài rộng, nơi anh từng thì thầm vào tai em rằng “Em là cả thế giới của Anh”, Giờ đây thế giới đó đã sụp đổ trước mắt em mà không có cách nào níu lại.

Anh có cảm nhận được tiếng khóc nấc của em mỗi đêm vì nhớ anh? Những buổi tối lang thang một mình trên con phố dài và rộng, chốn phồn hoa đô thị nơi ta từng nắm tay nhau đi qua các nẻo đường, giờ tay anh ở đâu rồi sao mãi em chẳng thể với lấy được.

Anh có cảm nhận được cái nhìn hoang hoải của em mỗi khi đơn độc một mình bước trên phố. Mùa thu năm đó là vàng rơi, những cơn mưa bất chợt, cái se lạnh của thu tháng tám có anh, tháng tám năm nay anh đã đi xa rồi, xa mãi, em chẳng thể với tới mà níu anh lại. Em bất lực nhìn anh đi không một lời từ biệt, anh rời khỏi thế giới của em như sương mù mỗi sớm bình minh, anh cho em biết được mùi vị của hạnh phúc, cho em cảm nhận hơi ấm từ bàn tay anh, cho em biết giữa cuộc đời dài rộng này, anh chính là điểm tựa duy nhất để em dựa vào mỗi khi mỏi mệt. Vậy mà bất chợt, anh tan biến như ảo ảnh, em ngỡ ngàng nhìn anh đi xa em mãi mãi. Em nghe tim mình buốt lạnh, nỗi đau chạy dọc sống lưng.

Năm tháng qua đi, tuổi thanh xuân của em là những tháng ngày đẹp nhất có anh, có tình yêu đầu đời của chúng ta, đó sẽ là hồi ức mãi mãi em không bao giờ quên, để sau này khi nhìn lại, em biết mình đã từng sống hết mình với tuổi trẻ, với tình yêu khờ dại của tuổi mới lớn, với những chông chênh non nớt ngày đầu biết yêu. Ở đó, từng có một khoảnh khắc em hy vọng thời gian mãi mãi ngừng lại.

Em biết mỗi chúng ta ai rồi cũng phải có cuộc sống của riêng mình, nhưng em vẫn chưa thể nào tin rằng anh đã rời xa em thật rồi. Em tự nhủ bản thân phải tỉnh táo, buộc bản thân không được quỵ ngã. Cuốn lịch năm ấy anh dặn em mua, em vẫn tiếp tục đánh, nhưng lần này em sẽ vì bản thân mình, sẽ không còn chỗ trống cho anh nữa rồi, không còn như lúc đầu, mỗi ngày trôi qua em lại mong mỏi đợi chờ anh từ mỗi tờ lịch. Em sẽ đánh để chờ một ngày tim mình ấm lại, chờ ngày em an yên nói với anh rằng:

“Vết thương ngày ấy đã không còn, em đã đánh hết năm cuốn lịch và chờ một tình yêu trọn đời trọn kiếp không đổi thay”

Kiều Ngân

Rate this post
Hãy yêu thương người phụ nữ của bạn! 2

Hãy yêu thương người phụ nữ của bạn!

Anh đã làm cách nào để quên em nhanh đến vậy? 3

Anh đã làm cách nào để quên em nhanh đến vậy?