in

Ghen tị…

Ghen tị... 1

Dear.vnChưa bao giờ Minh hỏi Thắng về mối tình đầu của anh-chủ nhân của cành lavender khô, người được anh đánh cho nghe một số bản guitar trữ tình. Anh chưa bao giờ đàn cho Minh , hay làm những hành động lãng mạng kiểu như thế, cô cũng không có ý đòi hỏi, cô đủ “già” để cảm nhận cuộc sống qua mọi hành động nhỏ nhặt, chứ không cần những sự kiện sến súa để nuôi dưỡng tình yêu như khi 20, và có lẽ anh cũng vậy….

Với cô, anh luôn thực tế, đi thẳng vào vấn đề, và luôn hành động như những gì anh đang nghĩ, không rườm rà, vòng vo. (ôm là ôm, mà hôn là hôn, hị hị).

Thỉnh thoảng đến nhà anh chơi, cô đều nhìn lên nóc giá sách, và tự hỏi: cái ngày xưa của anh í tuyệt vời thế nào nhỉ, tò mò quá. Đến thời điểm này, Minh nghĩ là nếu có hỏi thì cũng không làm anh thấy đau long hay khó chịu gì đâu, nhưng cô không tự tin vì sợ rằng mình chưa đủ lớn trong tim anh để lấp đầy hết chỗ trống mà cô ấy để lại.

Khi còn trẻ, cô yêu ex theo kiểu quên luôn cả thời gian không gian và bản thân mình, lúc nào cũng nhớ nhung da diết, muốn gặp mặt chăm sóc. Lắm lúc, điều đó khiến bản than cô còn thấy kiệt sức, còn EX thì sung sướng rồi, chả dại gì mà từ chối sự quan tâm như vậy cả. Đến khi yêu Thắng, cô không cho mình gượng ép điều gì cả, không phải cố tỏ ra là người phụ nữ đảm đang chu toàn (ăn xong ko muốn thì ko rửa bát), hay thể hiện sự chăm sóc ân cần quá mức (ko giặt là quần áo), cũng đỡ phải mệt óc nghĩ xem anh thích gì để còn mua sắm cho. Thích thì đến nấu cơm rồi cùng anh ăn, không thì lang thang quán xá, chẳng việc gì phải cho anh thấy mình là người phụ nữ của gia đình. Và rất may, anh cũng không đòi hỏi gì nhiều ở cô cả

Nhiều khi, Minh cũng lo lắng, nhỡ mà người yêu cũ khéo léo quan tâm đến anh nhiều hơn cô, thì liệu một thời gian nữa anh có chán ngán cô không? Nhưng cô không muốn mình phải cố gượng ép làm gì, cô đã quá mệt mỏi với việc chạy theo tìm cách giữ chân người yêu/người chồng của mình rồi. Nếu anh không chấp nhận con người hiện tại của cô, thì cô cũng xin chấp nhận mà buông tay thôi. Đến nhà Thắng càng nhiều thì tò mò về người con gái năm xưa của anh càng ngày một nhiều hơn. Một hôm, cô không cưỡng lại được và đã hỏi khi anh sấy tóc cho cô:

– Anh ơi, ngày xưa anh có hay sấy tóc cho cô ấy không?
– Không.
– Tại sao?
– Cô ấy không nhờ.
– Cô ấy chăm sóc anh nhiều hơn à?
– Uh
-……
-……

Đấy, chết dở chưa, tự dưng hỏi thành ra mình tự khiến anh so sánh, mà rõ rang mình nắm giữ phần thua kém hơn rồi. Nghĩ thì nghĩ thế, nhưng cô vẫn không ngăn cản được những câu hỏi từ não tuôn ra mồm.

– Cô ấy có xinh không?
– Rất xinh
– Có hiền lành không?
– Rất hiền dịu
– Bọn anh có hay lãng mạng với nhau không?
– Thường xuyên
– Sao anh lại yêu em khi hai người khác nhau một trời một vực thế?
– Xì…….
– Nói đi, tại sao.
– Bí mật.
– Có nói không hả?
– Ngồi trật tự đi
– Không nói , em không thèm nhờ nữa, tránh ra
– Haizzzz.
-……… (tức xì khói)

Thắng tắt máy sấy tóc, anh ngồi xuống ghế ngay cạnh cô, lấy tay quàng cổ kéo cô nằm xuống gối đầu lên chân anh như mỗi khi cô xem ti vi. Minh nằm gác chân lên thành ghế, môi mím lại, mắt nhìn anh kiểu vừa chờ đợi, vừa dò xét, lại vừa ta đây bất cần. Còn anh thì cứ thản nhiên, cười cười trêu ngươi.

– Sao hôm nay em trẻ con thế?
– Tôi thế đấy.
– Haizz, ăn với chả nói
– ……….
– Em tự ti trước cô ấy à?
– …….(gật gật đầu)…… (Mặt xịu xuống chứ không còn vênh lên nữa.)

Anh xoa xoa tóc cô, nhìn cả khuôn mặt cô từng nét một, biểu cảm của anh thật lạ, có gì đó xa xăm lắm, mà lại xót thương nữa. Minh không nằm nữa, cô ngồi thẳng dậy, đối diện với anh, còn anh trong tư thế một tay để lên thành sau của ghế, một tay chống vịn, chân vắt chéo. Minh dịu giọng, hỏi anh một cách chân thành nhất:

– Anh có nhớ cô ấy nhiều không?
– Rất nhiều….
– Em có lấp được khoảng trống nào không?
– Có
– Nhiều không?
– Tương đối
– Bên em anh có vui không?
– Có
– Liệu có hết nhớ cô ấy được không?
– Anh không biết.
– Bằng đấy năm, có ai khác bên anh chưa?
– Cũng có, nhưng thoảng qua thôi.
– Anh không có tình cảm với người ta à?
– Không, là tình cảm không đủ lớn để anh có thể bớt nhớ cô ấy.
– Ý anh là, ở bên em , anh thấy bớt nhớ cô ấy ?
– Uh
– Vì sao?
– ………..

Thắng chuyển tư thế, anh lôi cô lại, đặt cô ngồi lên đùi anh, rồi thủ thỉ với cô bằng giọng nói khiến bất cứ cô gái nào cũng có thể yêu ngay khi đươc nghe:

– Em điên lắm, tự dưng lại đi tự ti với người cũ của anh thế à?
– Uh……
– Tin anh đi, anh sẽ không đến với em nếu anh không yêu em đâu, chỉ là cô ấy gắn liền với cả tuổi thơ, tuổi dậy thì và tuổi trưởng thành của anh, nó không chỉ là thói quen nữa để mà cố gắng bỏ, cô ấy là một phần cuộc sống của anh rồi. Em hãy chấp nhận điều đó được không?
– ………..
-. Ở bên cô ấy, anh được chăm sóc quá , nên nhiều lúc quên đi rằng mình phải yêu thương cô ấy nhiều hơn anh đã thể hiện. Để lúc cô ấy ra đi rồi, anh mới hối tiếc. Cảm giác hối tiếc càng làm anh khó quên hơn. Nhưng với em, em luôn khiến anh phải tỏ ra mạnh mẽ ,trưởng thành , cố gắng hoàn thiện mình tốt hơn, đủ để có thể che chở cho em.
– ………..
– Em cứ tự tin như vốn có của mình, anh thích con người đó .Em không xinh đẹp nhưng có duyên mà, không xuất chúng nhưng cũng khá thông minh, ăn nói không khéo léo nhưng thẳng thắn chân thành, không phải là mạnh mẽ lắm nhưng độc lập và có cá tính. Ở bên em, anh không thấy áp lực và mệt mỏi, không sợ em giận hờn ghen tuông, cũng chẳng phải lo lắng săn đón. Chúng mình cũng có những sở thích hợp nhau nữa. Như thế không đủ để em tự tin khi bên anh à?
– nhưng mà, cô í hoàn hảo quá.
– Hoàn hảo chưa chắc đã tốt đâu, cứ méo méo nó lại hay. Em không thon thả, nhưng anh vẫn thích ôm mà. Mặt em không xinh nhưng anh vẫn thích hôn đấy thôi.
– Cái đó chỉ tương đối thôi, một thời gian nữa anh sẽ chán ngay mà.
– Haizzzz, thôi đừng nghĩ nhiều nữa, cứ thế mà ở bên anh đi.
– Nhưng…..
– ………….

Chẳng để cô nói nữa, anh kéo người cô xuống và hôn. Minh cũng không thể giằng ra mà lảm nhảm nữa, vì tim cô đã trở nên yếu đu ối khi nghe những lời anh nói, giờ đến cả cơ thể cô cũng muốn mềm ra trước nụ hôn của anh. Không phải lần đầu hai người ân ái, nhưng lúc nào anh cũng bắt đầu cuộc yêu bằng cái hôn vô cùng nồng cháy. Thắng bế cô vào phòng ngủ, đặt lên giường, bật điều hòa chế độ ấm nhất, chạy bản nhạc classic trữ tình, rồi ra cầm tay cô đứng dậy quàng lên cổ anh, và nhìn cô bằng ánh nhìn của ham muốn.

– Đừng để những ý nghĩ lung tung ảnh hưởng đến tình yêu của chúng ta nhé.
– Uh………
– ………
– ………

Lần nào sau khi làm tình nhau xong, hai người cũng nằm ôm và nói vài câu nũng nịu yêu đương, rồi mới chìm vào giấc ngủ, hoặc nằm chán chê, trêu đùa đủ thứ rồi mới chịu ra khỏi giường. Nhưng lần này, anh còn chưa kịp lấy lại hơi thở như bình thường của mình, Minh đã vùng ngồi dậy, vẻ mặt rất nghiêm trọng:

– Anh ơi, Làm sao giờ? (Mặt cô vô cùng thảng thốt)
– Sao em?
– Em đang ghen.
– Ghen gì?
– Ghen tị.
– Với ai?
– Với cô ấy?
– Haizzz, lại thế rồi. anh nói thế em vẫn ko tin à?
– Không phải.
– ………?????
– Em ghen tị, vì tại sao…….cô ấy chứ không phải là em được bóc tem anh?
– Haizzzz………
– ha ha ha…..

Anh lại ôm cô vào, và dọa rằng, nếu còn khêu gợi nữa, anh sẽ cho cô mệt không dậy được thì thôi. Ôi, hạnh phúc biết bao!!!!!!!!!!

Rate this post
Xã hội thời nay: Đàn bà săn bò rừng – Đàn ông ngồi may vá 2

Xã hội thời nay: Đàn bà săn bò rừng – Đàn ông ngồi may vá

Nỗi đau của người thứ 3... 3

Nỗi đau của người thứ 3…