in

Em là của anh… vậy anh là của ai?

Em là của anh... vậy anh là của ai? 1

Dear.vnNắng đã không còn chiếu rọi em như ngày đầu “yêu” nữa. Mọi thứ với em dần khép lại. Thượng đế đã mang anh đến và rồi lại lấy anh đi. Quên anh! Đó là điều thật khó. Em đã khóc! Em đã rất đau khổ. Nhưng dần thay vào đó, em lạnh lùng hơn, em vùi đầu vào công việc, vào những điều em muốn. Và dần ý nghĩa về anh tan đi trong em. Em đã không còn yêu anh. Vì em biết, một người con gái thông minh xứng đáng có người đàn ông tốt hơn, yêu em hơn.

Anh à! Con gái đều giống nhau, đều có một mặt yếu. Nhưng… họ có muốn anh nhìn thấy hay không mà thôi.

Trước kia, khi em chưa biết đến dáng vẻ của chữ “yêu”! Anh có biết em là cô gái như nào không?

Em đã từng tự hào về bản thân, là một cô gái thông minh, tự tin, dám nói, dám quyết định. Nhiều lúc em đi ngược lại nguyên tắc của bản thân để đạt được cái mình muốn. Làm chủ kinh tế, một người phụ nữ sống độc lập và không dựa vào người đàn ông – đó là suy nghĩ của em. Có một điều em không thể, không thể quên: “Sau này, khi em yêu ai, đó phải là người tuyệt vời nhất, nếu giữa cả hai có khúc mắc hoặc nghi ngờ. Chia tay – đó là điều em không hối tiếc và em sẽ nhanh chóng quay lưng để tiếp tục cuộc sống của em.”

Nhưng…

Mọi thứ thay đổi khi em yêu anh. Em không còn cảm thấy dáng vẻ kiêu hãnh nữa. Thay vào đó, em giống một đứa trẻ. Mà anh biết rồi đấy! Trẻ con đang bắt đầu bi bô tập nói, chập chững tập đi thế nào thì một cô gái 18 như em cũng vậy. Em chập chững yêu! Em cảm nhận được những dao động trong em, những âm thanh rạo rực trong lồng ngực và nắng chiếu sáng tâm hồn em.

Một cô gái từng nghĩ sẽ thật cứng rắn bao nhiêu thì khi “yêu” lại dễ dàng lao nhẹ vào lòng anh. Đúng là không ai có thể nói trước được – phải không anh? Cũng từ đó, em dần quen với cuộc sống có anh mỗi ngày, em cảm nhận được hơi thở của anh, những lời anh nói thì thào vào tai em: “cô gái sau này làm vợ anh nhá.” Em đã nghĩ! Phải chăng thượng đế đã quá ưu đãi khi cho em có anh và điều đó khiến em như có cả một thế giới.

Có lẽ, so với anh em là một cô gái ưu tú, điều đó khiến anh tự ti. Chúng ta bắt đầu cãi nhau về những điểm trái ngược. Nhiều lần, cái tôi của em đã dần hạ xuống, hạ xuống. Em gào khóc trong đêm mỗi lần nhớ anh, mỗi lần xa anh khi nói chia tay. Em chợt hiểu ra, không ai, không ai có thể cho em điểm tựa ngoài anh, em đã quá phụ thuộc anh. Em không biết! Chính vì anh mà em đang khiến bản thân thay đổi. Một điều nữa khiến em đau lòng tột cùng, em luôn nghĩ mình là quan trọng với anh nhất. Nhưng không! Những gì em nghĩ chỉ còn là sự ảo tưởng vị trí của mình trong lòng anh. Từ khi nào anh đã có người mới và em không còn là của riêng anh. Đã nhiều lần em hỏi anh: “Em là của anh! Vậy anh là của ai?” Thứ em nhận được chỉ còn là nụ cười mỉm trên môi anh và khoảng cách xa dần của cả hai.

Em bắt đầu cảm nhận được sự lạnh nhạt mà cả hai mang lại. Nhưng em chỉ giận, giận một điều là em luôn khiến anh hạnh phúc nhất. Em đã từng làm tất cả dành cho anh, làm những điều mà chưa một cô gái nào khiến anh hạnh phúc như vậy. Nhưng chúng ta cuối cùng vẫn chẳng thể hiểu nhau muốn gì. Và em không còn là cuộc sống của anh.

Rồi cũng đến ngày đấy!

Ngày mà cả em và anh – hai chúng ta im lặng. Lần chia tay này khác với những lần em và anh giận nhau. Chúng ta đã không còn đưa ra lí lẽ để cứu vãn mối tình này. Không ai muốn đưa tay ra để giữ lại. Bởi trước đó, em đã cố gắng rồi. Nhưng chỉ từ một phía em thì có thể làm gì? Em không muốn trở thành người con gái quỵ lụy trước anh. Thứ em cần là “người đàn ông yêu em và cho em một hạnh phúc và giờ anh không xứng để em yêu.”

Nắng đã không còn chiếu rọi em như ngày đầu “yêu” nữa. Mọi thứ với em dần khép lại. Thượng đế đã mang anh đến và rồi lại lấy anh đi. Quên anh! Đó là điều thật khó. Em đã khóc! Em đã rất đau khổ. Nhưng dần thay vào đó, em lạnh lùng hơn, em vùi đầu vào công việc, vào những điều em muốn. Và dần ý nghĩa về anh tan đi trong em. Em đã không còn yêu anh. Vì em biết, một người con gái thông minh xứng đáng có người đàn ông tốt hơn, yêu em hơn. Anh đã buông tay khi em cần anh nhất. Em cần tìm lại em của ban đầu!

Lần đầu tiên em yêu và em thất bại. Nhưng cũng cảm ơn anh mà em mạnh mẽ hơn. Em hiểu hơn giá trị của em. Em hiểu yêu bản thân là điều đẹp đẽ nhất. Những gì em làm cho anh sẽ mãi là một kỉ niệm – một khởi đầu của em. Em sẽ vẫn theo đuổi ước mơ và trở thành một người phụ nữ như em đã và đang cố gắng, sẽ khiến cho ai đó yêu em hạnh phúc hơn tình yêu ban đầu của em. Chúc anh – người lạ từng yêu hạnh phúc!

1/5 - (1 bình chọn)
Cuộc sống không anh, em đã mạnh mẽ đến nhường nào 3

Cuộc sống không anh, em đã mạnh mẽ đến nhường nào

Là phụ nữ mà không biết những điều này thì vứt 4

Là phụ nữ mà không biết những điều này thì vứt