in

Gửi cho anh, người mà em lỡ thích…

Gửi cho anh, người mà em lỡ thích... 1

Dear.vn – Này chàng trai mà em thương mến, nếu ta có lại nhìn thấy nhau, mong anh hãy cứ thế mà bước tới, một cách chủ động nhưng nhẹ nhàng anh nhé. Để em có thể ngắm rõ hơn khuôn mặt, ánh mắt của anh. Và để em có đủ dũng cảm mà xác nhận rằng, anh là gì của cuộc đời em, là người dưng xa lạ hay là định mệnh của em?

***

Gửi anh, chàng trai em lỡ thương mến.

Đông vẫn chưa về, năm nay thu kéo dài lắm anh à. Ngày thì nắng chói, tối lại rả rích mưa, cứ như kiểu mưa nắng hai mùa trong một ngày.

Em chỉ dám gọi anh là người thương, bởi anh có còn nhớ đến cô bé anh từng bắt chuyện chỉ để anh luyện vốn ngôn ngữ cho bản thân hay không, bởi em không dám chắc anh là gì của em vì ta có gặp lại nhau bao giờ.

Cứ ngỡ như hôm qua thôi, anh và em, chúng ta gặp nhau một cách tình cờ rồi lại tình cờ xa nhau như lúc ban đầu, như hai kẻ xa lạ không hơn không kém. Anh và em, chúng ta là những người dưng ngược lối, vô tình nhìn thấy nhau giữa dòng đời tấp nập, vô tình mang yêu thương gieo rắc vào nhau. À mà không, em chẳng biết, có phải chăng là em hoang tưởng rằng anh cũng nghĩ như em, rằng anh cũng có cái cảm giác lạ lạ khi nhìn thấy rồi nói chuyện với em, hay anh chỉ coi em là cô bé anh từng gặp giống bao người.

Anh và em, có lẽ giữa chúng ta có duyên nhưng chẳng nợ, tìm thấy nhau nhưng vô tình lạc mất nhau. Có lẽ, với em, điều hối hận nhất là đánh mất cơ hội của chính mình, để rồi có muốn cũng chẳng thể tìm lại được.

Anh và em, chúng ta khác nhau, đúng vậy, khác nhau về cái gọi là khoảng cách địa lí, khác nhau về ngôn ngữ, về những gì mà bản thân mỗi người thấy xa lạ ở đất nước xa xôi của người kia. Nhưng chẳng phải, hai chúng ta là quy luật bù trừ tình yêu xứ sở cho nhau hay sao. Coi như cũng là sắp đặt, anh nhỉ?

Anh và em, chúng ta đi trên hai con đường song song nhau, nhìn thấy nhau những chẳng chạm vào nhau, cứ chạy dài mãi mà không hề dừng lại ở chung một điểm.

Anh và em, một người chững chạc, một người trẻ con, em đoán vậy, cứ như thể trời muốn trêu người mà hai thứ đối nghịch tiếp xúc với nhau.

Có chăng, anh cũng từng nghĩ về em như em đã từng nhớ đến anh. Có chăng anh cũng từng cảm thấy hối tiếc về điều gì đó, giả dụ như là đánh mất cơ hội của anh. Kệ vậy, cứ để em nghĩ vậy, anh nhé, bởi bản thân em cũng không biết khi nào ta mới lại gặp nhau. Nắng mưa vẫn hai mùa cứ thế trôi qua, em tìm được anh qua bạn bè, tìm được anh qua mỗi bức hình trên facebook, nhưng em vẫn imlặng, bởi ta có là gì của nhau đâu, bởi chỉ mỗi em bị say nắng kia mà.

Em vẫn lang thang một mình trên những con đường đã lắm quen thuộc, vẫn hay mộng tưởng đến ngày em bắt gặp anh trên phố, thấy bóng dáng anh len lỏi giữa dòng người hối hả, giữa bao ấm áp trong cái lạnh của mùa đông. Có lẽ đến lúc ấy, em cũng không biết là sẽ chẳng ngại ngần đi về phía anh, để không phải chơi vơi nỗi nhớ một lần nữa, hay lại để hai ta đi lướt qua nhau một cách hụt hẫng như lúc trước, vì sâu thẳm nơi trái tim còn nhút nhát của em, vẫn tồn tại sự e thẹn của đứa con gái 20 tuổi.

Vậy nên, chàng trai mà em thương mến, nếu ta có lại nhìn thấy nhau, mong anh hãy cứ thế mà bước tới, một cách chủ động nhưng nhẹ nhàng anh nhé.

Để em không phải hồi hộp quá nhiều, để em có thể lắng nghe trái tim có thật sự loạn nhịp.

Để em có thể ngắm rõ hơn khuôn mặt, ánh mắt của anh

Và để em có đủ dũng cảm mà xác nhận rằng, anh là gì của cuộc đời em, là người dưng xa lạ hay là định mệnh của em?

Yostar Dung

Rate this post
Đàn bà làm đẹp để ai ngắm? 2

Đàn bà làm đẹp để ai ngắm?

“Mẹ mà lấy chồng để người ta làm khổ các con à?” 3

“Mẹ mà lấy chồng để người ta làm khổ các con à?”