1. Thanh xuân chính là khoảng thời gian đáng nhớ nhất, vừa đẹp đẽ vừa đơn thuần, bạn bè luôn ở bên cạnh, còn người thầm thương mến luôn ở ngay trước mắt… (Tửu Tửu)
2. Có một góc thân quen
Lớp học, nhà xe và khoảng trời nhỏ bé
Cậu, tớ và thanh xuân lướt qua thật nhẹ
Cơn mưa năm ấy, chúng ta năm này
Gió thoảng, mây bay…
(Yusakumi Kudo)
3. Tuổi 17, 18 đó cái gì cũng có. Chỉ là không đủ dũng khí để nói thích một người. (Blue)
4. Năm tháng đó, tớ thích cậu là thật, còn việc cậu có đáp lại hay không, không còn quan trọng nữa. Vì vốn dĩ, thanh xuân là để bỏ lỡ. (Dii / Tuổi thanh xuân)
5. Thanh xuân của bạn luôn có một người mà, bạn sẽ nhớ đến cả khóe miệng của cậu ta khi cậu ta mỉm cười, nhớ cả âm điệu trong giọng nói khi cậu ta nói chuyện, thậm chí nhớ cả mùi bột giặt trên quần áo cậu ta. Chỉ vì cậu ấy, giấc mơ của chúng ta sáng rực và mạnh mẽ… (giaydenn, tocngangvai tumblr)
6. Cậu ấy của năm đó chính là cậu ấy tuyệt vời nhất. Nhưng tôi của mãi sau này mới là tuyệt vời nhất. Giữa những con người tuyệt vời nhất của chúng tôi. Cách nhau một tuổi trẻ. Dù chạy thế nào cũng không thắng được thanh xuân. (Điều tuyệt vời nhất của chúng ta)
7. Bạn có từng nghĩ đến hay chưa, bỗng nhiên có một ngày thức dậy, phát hiện mình đang ngủ gật ở trong lớp, tất cả những chuyện đã từng trải qua ở hiện tại thật ra chỉ là một giấc mơ thôi, ánh nắng chiếu trên khuôn mặt đang nhăn nhó của bạn, bạn nói với đứa bạn cùng bàn rằng mình đã mơ một giấc mơ rất dài, nó chửi bạn là đồ ngốc, bắt bạn phải chăm chú nghe giảng, bạn nhận ra, năm tháng tĩnh lặng, kiếp này bình an, mọi thứ vẫn còn kịp, mọi thứ vẫn còn tràn đầy hi vọng. (Tiểu Chính Thái dịch)
8. Tôi rất nhớ chúng ta của năm đó, hối hả chạy đến lớp khi nghe tiếng chuông báo, ngủ gà gật trong lớp vì bài giảng nhàm chán, hò hét ầm ĩ khi được nghỉ đột xuất, hay phải thức ôn thi đến sáng chỉ bởi trước đó không học bài… Những năm mà tôi và bạn đều chẳng có gì, chỉ có thời gian là vừa dài vừa rộng… Cho đến sau này tớ mới nhận ra, khoảng thời gian tốt nhất là khi chúng ta còn được mặc áo đồng phục, là mỗi ngày chúng ta đều có thể nhìn thấy nhau, cùng trong một lớp học, cùng dưới một mái trường. (Yusakumi Kudo)
9. Ngày tốt nghiệp hôm đó ai cũng nói sẽ luôn nhớ tới nhau, chúng ta sẽ vẫn là lớp học của năm ấy. Nhưng cậu biết không, mỗi người chúng ta ai cũng đều khác. Lời hứa năm đó cũng chỉ là tên gọi khác của lời tạm biệt mà thôi. Sau này tớ và cậu vẫn có thể gặp nhau, tớ không thấy được cậu của năm đó, hồn nhiên vui vẻ, mà tớ cũng không còn là tớ của tuổi mười sáu mười bảy nữa. Thời gian làm chúng ta thay đổi, cuộc sống làm chúng ta bận rộn, họp lớp cũ cũng chỉ như một hình thức.
Dẫu sao cũng thật may mắn, chúng ta không thể đi cùng nhau đến cuối đường, nhưng những năm tháng đẹp nhất cuộc đời chúng ta đã được ở bên nhau. (minnie-yeong tumblr)
10. Tuổi trẻ luôn là quãng thời gian mà con người ta phải ngoái đầu nhìn lại với ánh mắt tiếc thương, rồi thở dài bất lực thay cho câu nói “đã từng như vậy”. (Yusakumi Kudo)
11. Điều tàn khốc nhất của trưởng thành đó là con gái mãi mãi trưởng thành hơn con trai cùng tuổi. Sự trưởng thành của con gái, không đứa con trai nào có thể chống đỡ được. (Cô gái chúng tôi theo đuổi năm nào – Cửu Bả Đao)
12. Chúng em đều tưởng rằng sau khi trưởng thành là có thể mãi mãi được đồng hành với nhau, và thế là cố gắng trưởng thành, bất chấp mọi hậu quả, tuy nhiên khi đã đến độ tuổi phải nói lời tạm biệt với tuổi trẻ, mới chợt phát hiện ra rằng, hóa ra trưởng thành chỉ khiến chúng em phải xa nhau. (Năm tháng vội vã – Cửu Dạ Hồi)
13. Tớ ước gì bây giờ được ngủ một giấc, mở mắt ra thấy mình vẫn ở lớp học cấp ba ngày ấy.
Thấy mình vẫn nằm dài trên chiếc bàn gỗ ép bóng loáng, trước mặt có quyển sách ngữ văn mở đến trang nào cũng không biết. Vẫn nghe tiếng quạt trần kêu đều đều, lúc rảnh rỗi trong giờ học vẫn hay ngửa cổ lên thử tính xác suất xem cái quạt đó có rơi xuống không, mà có rơi thì có thiệt hại tính mạng hay chấn thương thân thể hay không, tính xong rồi quay ra nhìn nhau cười ha hả. Nhìn xung quanh vẫn là các bạn, vẫn là chỗ ngồi đó, mọi người đều 17 tuổi. Vẫn thấy cậu bạn bàn đầu trong giờ lén lút vẽ bậy lên bàn, vẫn thấy đứa bạn nhân lúc cô giáo viết bảng cho vội miếng bánh mì vào miệng,vẫn thấy cậu bạn bàn cuối ngủ gật trong tiết, vẫn thấy các bạn đùa nghịch vui vẻ hay lúc thi gian nan… Ngoảnh đi ngoảnh lại các bạn vẫn luôn ở đây, đầy đủ không thiếu một ai, thanh xuân vẫn còn ở đó. Tớ buồn, tớ vui vẫn luôn có các cậu, chúng ta đều có nhau.
Hồn nhiên của tớ, vội vã chạy qua ba năm trung học.
Hóa ra thanh xuân là nuối tiếc. (minnie-yeong tumblr)
14. Học không chơi đánh rơi tuổi trẻ, chơi không học thấy khỏe hẳn ra.
15. Tuổi thanh xuân giống như một cơn mưa rào. Dù cho bạn từng bị cảm lạnh vì tắm mưa, bạn vẫn muốn được đằm mình trong cơn mưa ấy lần nữa. Mỗi người đều từng có khoảng thời gian bồng bột đấy, khoảng thời gian mà mọi cậu con trai cùng thích một cô gái trong lớp, đi qua tháng ngày với những trò nghịch ngợm hoang đường không tên. Thế rồi, tuổi thanh xuân lặng lẽ qua đi. (Cô gái chúng tôi theo đuổi năm nào – Cửu Bả Đao)
16. Không ai khóc, không ai buồn bã, không ai cố ý uống say.
Chỉ dạt dào những lời chúc phúc và trò quậy phá tung trời.
Một dòng nước triều gọi là “tuổi trẻ” nhấn chìm tất cả chúng tôi.
Khi con sóng rút về, một đám mình mẫy ướt sũng ngồi trên bờ cát, nhìn cô gái chúng tôi yêu quý nhất đang vẫy mạnh hai cánh tay, hạnh phúc bước lên một chặng khác trong con đường đời.
(Cô gái chúng tôi theo đuổi năm nào – Cửu Bả Đao)
17. Có những người, bạn không có cách nào quên được
Có những việc, bạn không thể nào quên được
Có những tình bạn sẽ không bao giờ gặp lại nữa
Thông thường, khi kí ức càng rõ nét thì càng tàn nhẫn.
Chúng ta đã từng tưởng rằng, sau này trưởng thành sẽ được ở bên nhau
Thực ra, trưởng thành có nghĩa là chia ly. (Năm tháng vội vã)
18. Tháng chín, có lẽ người ta cứ mãi giấu mình trong màu ký ức học trò, để hoài niệm, để bâng quơ một nụ cười rất nhẹ về mối tình đầu. (Tháng năm của Kẹo – Mộc Diệp Tử)
19. Nếu một ngày kia bạn phát hiện ra tuổi thanh xuân đã ngủ vùi không báo trước.
Hãy yên lặng ngắm nhìn và hồi tưởng.
Thời khắc này sẽ không bao giờ lặp lại lần nữa.
Dẫu biết như vậy cũng xin đừng rơi nước mắt. (Khuyết danh)
20. Đơm hoa không kết quả thì sao chứ? Là cá nhất định phải bơi ư?
Tình yêu không kết quả, chỉ cần nở hoa, màu sắc đã rực rỡ rồi.
Được trông thấy màu hoa rực rỡ đó, tuổi trẻ của tôi không còn gì hối tiếc cả. (Cá bay- Sodagreen)
21. Ai cũng có tuổi trẻ và những câu chuyện tuổi trẻ của riêng mình, trong mỗi câu chuyện ấy đều có những hồi ức đẹp kèm theo cả sự nuối tiếc mãi in dấu lại nơi đáy tim. (Năm tháng vội vã – Cửu Dạ Hồi)
22. Thanh xuân là quãng thời gian đầy sóng gió bởi vì lúc đấy chúng ta không biết câu trả lời là gì. Chúng ta không biết thật sự bản thân muốn gì, ai thật lòng yêu chúng ta và chúng ta thật lòng yêu ai. Đó là quãng thời gian chúng ta cứ quẩn quanh đây đó để tìm kiếm câu trả lời. Và rồi khi chúng ta bất ngờ biết được câu trả lời, bất giác chúng ta đã trưởng thành, đã trải qua những lần ly biệt và chia ly khi ít khi nhiều. (Reply 1997)
23. Tuổi 18, chúng ta sẽ dễ dàng yêu một ai đó, cũng thường âu lo vì những chuyện cỏn con. Tuổi 18 người lớn thường hay nói chúng ta dễ dàng bật cười vì những chuyện giản đơn. Những lúc đấy chúng ta thường thật lòng, dốc lòng dốc sức hơn cả người lớn. (Reply 1997)
24. Trong mỗi chàng trai đều có một cô gái mà bạn không được đụng đến. Cô gái ấy mang tên “Mối tình đầu”. (Reply 1994)
25. Tôi thích sự hết mình của tuổi trẻ. Nó là một minh chứng cho những điều ngờ nghệch ngốc nghếch điên rồ chúng ta có thể làm, nhưng lại không thể làm vào độ tuổi khác. Vậy thì tại sao không sống hết mình? Khi mà chúng ta chỉ có thể sống một lần, và tuổi trẻ cũng chỉ có một lần mà thôi!
(Những đêm không ngủ – Minh Nhật)
26. Mối tình đầu cũng như tiếng chuông vậy. Nó đã qua rồi dẫu ta vẫn nghe như những âm vang của nó còn đọng mãi. Không ai có thể tìm một tiếng chuông, cũng không ai nên cố tìm cách giữ lại một tiếng chuông. Hãy để những cơn gió nguyên sơ mang thanh âm ấy đi. Nếu không thể tạo nên một điều gì tốt đẹp hơn, thì cũng đừng nên phá vỡ hiện tại. (Đặng Nguyễn Đông Vy)
27. Nhiều năm sau khi nhớ lại những năm tháng trẻ trung nông nổi ấy, tôi mới phát hiện ra có rất nhiều thứ bản thân từng cố gắng kiên trì giữ lấy đến giờ cũng không còn quan trọng nữa. (Mùa hè xa xôi – Nhân Gian Tiểu Khả)
28. Trưởng thành không chỉ đơn giản là sự phân biệt trong độ tuổi, nhiều hơn nữa trong đó là khi bạn quay đầu lại, bạn phát hiện mình muốn quay trở lại cũng không thể nữa. (First Love – Cửu Dạ Hồi)
29. Tai trái gần với tim nhất
Lời nói ngọt ngào phải nói vào tai trái
Nếu yêu đúng là tình yêu đích thực
Thì yêu sai sẽ là thanh xuân.
(Tai trái – Nhiêu Tuyết Mạn)
30. Con đường trưởng thành sẽ luôn có sự rời xa nhau theo cách này hay cách khác. Khi đó chúng tôi luôn tin rằng rời xa nhau vì ngày mai gặp lại vì vậy mới nói hẹn gặp lai. Thật ra thế giới này quá rộng lớn, ban đầu những người nói mãi mãi không xa nhau. Một lần xa nhau rồi có thể sau này sẽ không còn cơ hội gặp lại nữa. Rồi hai bên đều phải quên đi. Tạm biệt thực ra không phải là từ biệt mà là một lời hứa. (Năm tháng vội vã)
31. Tôi thấy hạnh phúc bên kia đồi
Gọi những bình yên nào ghé chơi
Cần lắm, gần lắm, sao vời vợi
Tuổi thanh xuân cũng như mây trời
Lối về quanh co chẳng níu bước chân tôi về
Có còn ngày hôm qua ở đó
Hết ngày âu lo
Rồi mong mãi hôm nay về
Thấy hoa vàng ở trên cỏ xanh
Thấy yên bình giấc mơ trong lành… (Tôi thấy hoa vàng trên cỏ xanh – Nguyễn Nhật Ánh)
32. Cái gọi là những năm tháng tuổi trẻ, thực chất chỉ là tro bụi của thời gian. (Thẩm Thương My)
33. Khi ngày hôm nay trở thành ngày hôm qua, khi yêu trở thành đã từng yêu, thời gian đã thổi bay tuổi thanh xuân của bạn. (Thanh Thành – Nhạc Tiểu Mễ)
34. Thời thanh xuân đã sớm qua đi mà không đợi chúng ta trưởng thành. (Cảm lạnh mùa hè – Vu Thiên Hâm)
35. Năm 16 tuổi bạn đang làm gì?
Bạn còn nhớ được hết tên các bạn học thời đó hay không?
Có người bạn quý mến không?
Đến giờ bạn còn liên lạc với người đó không?
ác bạn có ở cùng một thành phố hay không?
Bạn đã từng yêu rất mãnh liệt?
Và, cũng từng chia tay rất vội vàng?
Là vì quá trẻ cho nên yêu thích quá ngắn ngủi?
Hay là do không hiểu nên đã vô tình làm tổn thương nhau?
Bàn tay nắm lúc đầu bây giờ nắm chặt tay ai?
Thỉnh thoảng bạn có chạnh lòng nhớ lại hay không?
Có bao giờ lén lút thề thốt điều gì không?
Lời hứa ấy đã thực hiện được chưa?
Hay là… đã quên hẳn rồi?
(Năm tháng vội vã – Cửu Dạ Hồi)
36. Nếu thanh xuân có thể kéo dài mãi mãi, em chỉ ước nó sẽ không bao giờ đổi thay. Biết bao mộng ước dệt lên quá đẹp, thế rồi vỡ tan theo khói mây. (J.Law)
37. Thứ không thể quên được là gia đình, thứ không thể trở lại là thanh xuân. (Weibo Trương Quân Ninh)
38. Xem ra, nếu có một thứ vĩnh viễn sẽ không biến đổi thì đó chính là trí nhớ, là ký ức. Những thời khắc tốt đẹp, những năm tháng tuổi trẻ xanh tươi, ngôi trường xưa cùng mối tình đầu, những hồi ức tốt đẹp không sao quên lãng. Người ta thường nói, mối tình đầu dang dở sẽ vĩnh viễn không bao giờ quay trở lại, âm thầm tiếc nuối thứ sở hữu tốt đẹp như vậy lại để mất đi. (Thời gian đúng lại yêu em)
39. Tháng năm về…
Cánh phượng hồng rơi sắc đỏ trên tay.
Đưa em trở về sau bao mùa gió bấc.
Trong tấc gang, ngỡ ngày xưa tưởng chừng như gần lắm.
Ánh mắt hiện về đau đáu phía xa xăm.
Tháng năm về cho năm tháng vội qua mau.
Cánh cửa phòng thi hình như còn để hở.
Trên mặt bàn, trang giấy nhớ thương bỗng thành dang dở.
Hòa vào cùng giọt nắng phía trời cao.
Tháng năm về trong nỗi nhớ xôn xao.
Mang bao yêu thương những điều chưa kịp trả.
Để năm tháng giờ đây vội vàng hối hả.
Thúc em về miền ấy chẳng còn trăng.
Tháng năm về tím đẫm sắc bằng lăng.
Hoa loa kèn thôi không còn trắng nữa.
Phố cũng trở mình, lặng im và bớt cựa.
Tháng năm mưa ta xóa bóng nhau rồi.
(Tháng 5 về – Hoàng Yến Anh)
40. Rồi cũng đến một tháng năm cháy đỏ.
Hoa như mưa trên áo trắng học trò.
(Xa trường – Nguyễn Quang Thao)
41. Tuổi thanh xuân là chuyến tàu đẹp nhất của mỗi đời người. Nhưng có lẽ vì vậy mà con người ta đặt thật nhiều ước mơ bồng bềnh trên đó.
Và những kẻ càng nặng tình, trọng tình càng thấy lòng hụt hẫng, chơi vơi.
Vì có những sân ga không như lòng đã nghĩ…
Vì có những gió giông cản lối, hao hụt niềm tin. (Tuổi thanh xuân đôi chuyến tàu đi lạc lối – Lương Đình Khoa)
42. Tôi đứng sân ga nhìn xe lửa lao nhanh như bay, cảm thấy giống như mình đang đưa tiễn tuổi thanh xuân vậy. Những năm tháng ngây ngô đã vỗ cánh bay đi. Một khi đã đi sẽ không bao giờ quay trở lại. (Nắng gắt – Cố Mạn)
43. Trường lớp đủ sức vỗ về các giấc mộng, chứ cuộc đời không đủ lòng từ bi để hát mãi lời ru.(Đừng tháo xuống nụ cười – Khải Đơn)
44. Nắng ngoài cửa số khá chói mắt, không biết trong sân trường yên tĩnh đang ẩn giấu bao nhiêu tình cảm yêu mến chân thật, giản dị, chỉ tiếc rằng họ không hiểu được rằng hồi đó mọi cái còn quá sớm, năm tháng trôi qua, những tình cảm dù gắn bó đến đâu cũng sẽ trôi mất, yêu đơn phương có thể nâng đỡ mọi ước mơ của tuổi thanh xuân, nhưng lại không thể ngăn chặn hiện thực mong manh khi đã trở thành người lớn. (Năm tháng vội vã – Cửu Dạ Hồi)
45. Kí ức tuổi thanh xuân là kho báu quý giá nhất và mãi được lưu giữ trong mỗi chúng ta.
(Hoàng cung – Goong)
46. Sau này, khi ta đã ra đời làm việc, hay xa nhà để học tập, có lẽ về nhà cũng chỉ kịp nói dăm ba câu, rồi lại rời nhà đi tiếp, ngay cả một bữa cơm cũng chẳng kịp ăn. Lúc ấy, có lẽ ta sẽ giật mình lúc ngẩng mặt lên, nhìn thấy những sợi tóc bạc đã điểm nhiều hơn trên mái đầu cha mẹ. Thời gian vốn chẳng đợi người. Thanh xuân rất vội, thế nhưng đừng đi quá nhanh, để rồi cuối cùng chỉ còn mình ta ngơ ngẩn ở đời. Nếu có cơ hội, hãy về nhà, nhiều hơn. (Yusakumi Kudo)
47. Thanh xuân, chính là gặp gỡ với bảy cái tôi: một là tươi sáng, hai là đau buồn, ba là đẹp đẽ, bốn là mạo hiểm, năm là quật cường, sáu là yếu mềm, và cái cuối cùng chính là – đang trưởng thành. (Bạch Y Tiêu Lang)
48. Thời niên thiếu, chúng ta thích nói về lí tưởng, thích lập nên những kế hoạch, cho rằng chỉ cần bản thân mình đủ thông minh, đủ nỗ lực là có thể thực hiện được, nhưng chúng ta lại không biết không gian quanh ta chính là đường kẻ dọc, thời gian của ta chính là đường kẻ ngang, chúng tạo nên vận mệnh, mà chúng ta chỉ là một quân cờ nho nhỏ trên bàn cờ vận mệnh ấy, chỉ cần bàn cờ kia rung nhè nhẹ thôi, chúng ta cũng sẽ bị lệch khỏi quỹ đạo kế hoạch. (Thời niên thiếu không thể quay lại ấy – Đồng Hoa)
49. Thuở thiếu thời cũng như trang giấy trắng, dũng mãnh thẳng bước, khăng khăng không hiểu được thế nào là yêu. Đến khi đời người theo năm tháng dần lắng đọng, rêu xanh phủ kín lối về tuổi trẻ, ngàn cánh hoa rũ mình chao liệng thì con người cuối cùng cũng học được cách bao dung và cảm thông. Nhưng tuyệt nhiên lại mất đi dũng khí để yêu. (Mọt Mỹ)
50. Tình đầu dù đẹp đến đâu thì cũng chỉ là một mối tình không trọn vẹn. (Yusakumi Kudo)
51. Hồi trẻ chúng ta luôn coi nhẹ phần mở đầu, đến khi kết thúc lại đau đớn tê tái. Còn khi đã trưởng thành chín chắn, chúng ta có thể né tránh tổn thương ấu trĩ, nhưng cũng đã để mất đi dũng khí thưở ban đầu. (Năm tháng vội vã – Cửu Dạ Hồi)
52. Vì là người coi trọng quá khứ hơn bất kì ai, nên tôi nhận ra bản thân còn mang quá nhiều vương vấn cho những nuối tiếc của một thời tuổi trẻ, cho một thời vụng dại và hồn nhiên.
(Mọt Mỹ)
53. Cái gọi là chín chắn, cũng chỉ là biết chịu đựng nỗi khổ hơn.
(Năm tháng vội vã – Cửu Dạ Hồi)
54. Trong rất nhiều nỗ lực và cả sự vội vã níu kéo thời gian, cái duy nhất tuổi trẻ nhận lại được là sự bất lực. (Bùa yêu – Trần Việt Anh)
55. Nếu nói tuổi trẻ hồ đồ là sai thì nỗi cô đơn trong những năm dài đằng đẵng sau này là cái giá phải trả. (Anh có thích nước Mỹ không? – Tân Di Ổ)
56. Vì sao trời lại có màu xanh?
Vì chúng ta còn trẻ. (Once Coffee)
57. Mối tình đầu
Những người yêu thầm đều nhớ rất rõ cảm giác khó diễn tả ấy. Dù sau này nhớ lại vẫn cảm thấy xót xa trong lòng, giống như quả táo xanh vậy, nhìn thì đẹp nhưng ăn lại chua chát. Có lẽ tình yêu vào cái tuổi ngây thơ ấy đẹp ở chính vị chua chát và không có kết quả. (Ốc sên chạy- Diệp Chi Linh)
58. Giống như cố hương là nơi con người ôn lại thuở hàn vi, tuổi xuân là quãng thời gian để con người nhớ nhung, hoài niệm, khi bạn ôm nó vào lòng nó sẽ chẳng đáng một xu, chỉ khi bạn dốc hết nó, quay đầu nhìn lại, tất cả mới có ý nghĩa – những người đã từng yêu và làm tổn thương chúng ta, đều có ý nghĩa đối với sự tồn tại tuổi xuân chúng ta. (Anh có thích nước Mỹ không? – Tân Di Ổ)
59. Thời còn trẻ chúng ta thường không hiểu thế nào là tình yêu. Lúc mới bước vào đời, tôi từng nghĩ tình yêu có thể vượt qua tất cả. Khi đó tôi không biết trên đời này tồn tại một sức mạnh gọi là số phận, chúng ta chỉ có thể chấp nhận mà không thể thay đổi. (Từng có một người yêu tôi như sinh mệnh – Thư Nghi)
60. Là mối tình đầu của ai đó thì thật tuyệt.
Nhưng nếu là mối tình cuối của họ thì còn tuyệt vời hơn…
Tình đầu hay tình cuối.
Người ta chỉ nhìn thấy thật rõ ràng bằng trái tim.
Cái cốt yếu thì con mắt không nhìn thấy được.
(Hoàng tử bé- Antoine De Saint-Exupéry)
61. Trên đời này có hai thứ không thể nắm giữ, một là chuyện cũ, một là mưa hoa bay. (Cho anh nhìn về phía em – Tân Di Ổ)
62. Người ta thời trẻ thường đưa tình yêu đến mức cao nhất, nhưng có ai biết được sau lưng một tình yêu đã lên đến cực hạn là niềm đau cũng lên đến đỉnh điểm? Chỉ trong tích tắc cũng có thể khiến bạn tổn thương mãi mãi. (Ai là ai của ai – Tiên Chanh)
63. Tôi có cảm giác đã vứt bỏ tuổi trẻ của mình ở đâu đó rất lâu rồi. Mỗi phút thảnh thơi đều nhấn chìm mình trong hồ nghi, hi vọng, bất an và quên lãng… để nó trở thành sự trăn trở của một thứ trưởng thành méo mó. (Hamachacha)
64. Lúc còn trẻ chúng ta từ bỏ, cho rằng đó chỉ là một cuộc tình, nhưng cuối cùng mới biết, đó thực ra là cả cuộc đời. (Hẹn đẹp như mơ – Phỉ Ngã Tư Tồn)
65. Tình cảm thời niên thiếu, có người coi là một giấc mơ, nhưng lại có người sẵn sàng biến nó thành sự chờ đợi cả đời. (Bùi Sơ Ảnh – Lục Xu)
66. Khi còn trẻ, điên cuồng yêu thích một người, dường như là dùng hết tất cả nhiệt tình và dũng khí, nhưng rồi sau vài năm nhớ lại, lại cũng không thể nói rõ rốt cuộc là thích người ấy, hay là thích cái cảm giác thích một người kia, chỉ biết đến cuối cùng, người dắt tay cả đời, thường lại không phải người của thuở ban đầu ấy … (Quả nhân có bệnh – Tùy Vũ Nhi An)
67. Khi còn trẻ, người ta luôn muốn bỏ đi. Hãy luôn sẵn sàng cho những cuộc chia ly dù là định sẵn hay bất ngờ. Bởi, bạn sẽ chẳng thể bao giờ biết được rằng lần hội ngộ tiếp theo sẽ là khi nào, ngày mai, ngày kia hoặc không bao giờ . Vì tuổi xuân là những cuộc chia ly không định ngày gặp lại. (Vam)
68. Tình cảm thời tuổi trẻ, thuần khiết và trong suốt tựa như pha lê nhưng cũng rất mong manh, chỉ cần không cẩn thận, sẽ để lại vết sẹo trong đôi bên, lâu ngày khó mà lành lặn được. Khi vết thương chất chứa góp nhặt theo từng năm tháng sẽ dẫn trở thành sự tổn thương… (Cớ sao mãi yêu em – Tâm Văn)
69. Khi còn trẻ cảm thấy tình yêu là tất cả nên yêu mù quáng, tự cho là sẽ vượt mọi chông gai, mọi việc đều có thể làm được, nhất định có thể đi đến cùng, kết cục mới phát hiện ra bản thân mình bị thua ở chính những thứ mình coi thường nhất. (Anh sẽ đợi em trong hồi ức – Tân Di Ổ)
70. Tuổi trẻ đều như vậy, đáy lòng chúng ta luôn cất giấu một bóng hình, chúng ta sẽ vì một câu nói vu vơ của người ấy mà vui mừng không ngớt. Có lẽ câu nói ấy chỉ là vô tình, không hề có dụng ý gì đặc biệt, nhưng như vậy cũng đâu sao, miễn vui là được, chúng ta còn trẻ mà! Kẻ sĩ chết vì người tri kỷ! Người con gái làm dáng vì người mình yêu. Có như vậy, sau này hồi tưởng lại, chúng ta mới có thể mỉm cười vui vẻ vì cuối cùng những tháng năm của tuổi thanh xuân đã không trôi đi trong uổng phí. (Chẳng thể nói lời yêu – Lâm Phỉ Nhiên)
71. Tuổi trẻ, tuổi thanh xuân hãy sống dấn thân, sống như cách sống của con chim ưng báo bão, như cách sống của con chim đại bàng xông pha vào đại dương bão tố để lập nên những chiến công kì tích, để khẳng định sự tồn tại “Tôi sống chứ không phải tôi tồn tại”. (Macxim Gorki)
72. Chúng tôi không thể quay về với ngày xưa nữa, sau khi xa nhau, chúng tôi đều sẽ phải tiếp tục có cuộc sống riêng của mình, và trong đó có lẽ sẽ không còn ai xuất hiện nữa. Nhưng điều này không có nghĩa rằng đã quên, tôi nghĩ chúng tôi đều lưu giữ hình ảnh của nhau trong trái tim mình, vì đó là dấu ấn tuổi xuân của chúng tôi, là những kỷ niệm đẹp nhất trong cuộc đời. (Năm tháng vội vã – Cửu Dạ Hồi)
73. Với tuổi thanh xuân, không quan trọng là ta chọn ai mà là ta đã yêu như thế nào. (Tuổi thanh xuân)
74. Ngậm nước mắt em đọc rồi lại đọc
Nhưng không thể không thừa nhận
Tuổi thanh xuân là một cuốn sách vội vàng.
(Tịch Mộ Dung)
75. Xuân đương tới nghĩa là xuân đương qua,
Xuân còn non nghĩa là xuân sẽ già,
Mà xuân hết, nghĩa là tôi cũng mất.
Lòng tôi rộng, nhưng lượng trời cứ chật,
Chẳng cho dài thời trẻ của nhân gian,
Nói làm chi rằng xuân vẫn tuần hoàn,
Nếu tuổi trẻ chẳng hai lần thắm lại.
Còn trời đất nhưng chẳng còn tôi mãi,
Nên bâng khuâng tôi tiếc cả đất trời.
(Vội vàng – Xuân Diệu)
76. Cũng bắt đầu từ ngày hôm đó, ánh mắt của tôi không còn dịu dàng nữa, không còn ngây thơ nữa, không còn trong sáng nữa. Ánh mắt của tôi đã vĩnh viễn từ biệt thời thiếu nữ. Ánh mắt của tôi đã học đươc cách biết hoài nghi, biết lạnh lùng, biết mưu sát. Ánh mắt của tôi hiểu được sự lạnh lẽo, hiểu được sự lừa dối và hiểu được những thứ bẩn thỉu. (Cô đơn vào đời – Dịch Phấn Hàn)
77. Năm tháng trôi đi không phải trả tiền. Chỉ có thời gian quá khứ là phải trả giá. (X. Vruplepxki)
78. Khi người ta trẻ, người ta còn dư dả những niềm tin trong lành nhất để trao đi và nhận lại yêu thương. (Ngày trôi về phía cũ. – Anh Khang)
79. Thời trẻ, tình yêu và tình bạn luôn gắn bó mật thiết với nhau, đạt được và mất đi cũng thường nằm trong ranh giới của sự tình cờ. Có lẽ do tuổi còn quá trẻ, nên không thể thấy được việc gì là phải trái đúng sai. (Năm tháng vội vã – Cửu Dạ Hồi)
80. Sau khi lớn lên, ít nhiều chúng ta đều đang ngụy trang, không tùy tiện bộc lộ niềm vui, nỗi buồn của mình, tất cả đều như vậy. (Năm tháng vội vã – Cửu Dạ Hồi)
81. Khi tuổi trẻ không còn nhiều, tớ muốn bị hạ gục bởi một cái gì đó lớn lao. (Hồ,Banana Yoshimoto)
82. Vì con còn trẻ, nếu đi nhầm đường thì đổi hướng. Nếu con sai thì làm lại. Đừng đứng trước cuộc đời, lãng phí tuổi trẻ bởi chần chừ và hoang mang hết năm này qua năm khác. (Nín đi con – Lê Nguyễn Nhật Linh)
83. Nhưng tuổi hai mươi gặp gì cũng hăng hái đeo mang, thấy gì cũng hớn hở vơ lấy vào mình, lỉnh kỉnh những phấn son, tô vẽ và xiêm áo, tuổi hai mươi ấy giờ nằm lại ở đâu? (Nguyễn Ngọc Tư)
84. Em là tuổi trẻ và tuổi trẻ là sự khởi đầu. Tuổi trẻ chịu đựng được những sự nhầm lẫn một cách trong trắng và bền bỉ.Tuổi trẻ không biết bắt đền và mặc cả. (Muộn- Khải Huyền)
85. Mỗi người đều có thanh xuân, mỗi thanh xuân đều có câu chuyện, mỗi câu chuyện đều có nuối tiếc, mỗi nuối tiếc đều có hồi ức đẹp đẽ vô tận. (Năm tháng vội vã – Cửu Dạ Hồi)
86. Hóa ra tuổi trẻ không dư dả như mình vẫn lầm tưởng. (Linh Chi)
87. Mối tình đầu, lý do mọi người nghĩ mối tình đầu đẹp không phải bởi vì tình yêu đẹp, hay vì người mà chúng ta yêu đầu tiên ấy thực sự đẹp. Mà là bởi vì chúng ta yêu vô điều kiện, yêu trong sáng, thậm chí có chút ngốc nghếch trong tình yêu đầu đời ấy. Và chúng ta biết là chúng ta không bao giờ có thể quay trở lại những ngày tháng tuổi trẻ đầy đam mê ấy. (Reply 1997)
88. Tuổi trẻ không có ước mơ, không có mục đích, không có một niềm vui thích với những công việc mình làm. Tuổi trẻ ấy ta đang như một con thú hoang bị nhốt trong chiếc lồng sắt đen ngòm đáng sợ, bên ngoài là hàng ngàn mũi đao mũi giáo đâm vào nếu như muốn thoát ra. (Giống như là tình yêu – Quỳnh Thy)
89. Tình yêu chúng ta có trong tuổi trẻ chỉ là hời hợt so với tình yêu mà một người đàn ông già nua dành cho người vợ già của mình… (Will Durant)
90. Tôi luôn luôn nhớ thương tuổi trẻ, tuổi của tình yêu nồng nàn. Khi tôi yêu thương cái tuổi đời ngào ngạt hương hoa này thì đồng thời tôi cũng yêu một cõi đời tôi đã mất. (Trịnh Công Sơn)
91. Tình yêu mang những cuồng si của tuổi trẻ, bất chấp tất cả để bên nhau nhưng khi đi qua quãng thời gian thanh xuân rồi mới biết người ấy không còn đây nữa, đã đến lúc phải lớn lên rồi. (fdversar)
92. Rất cần một người yêu mình hơn tất cả
Một người ta chẳng cần phải san sẻ với ai
Một người gom đủ cả nỗi nhớ rộng dài
Một người sẽ cùng ta đi qua những ngày như thế
Xanh như là tuổi trẻ
Cứ cháy hết mình thôi…
Cần một người như thế
Chỉ một thôi…
(Lấp lánh – Ekuni Kaori)
93. Trưởng thành là quá trình lột chiếc vỏ ngoài ra, có khi hóa thành bướm bay đi mất, có khi nằm lại chết rụi như ve sầu. (Trồng môt chiếc cây trong lòng – Tịch)
94. Ngoảnh đi ngoảnh lại tuổi trẻ rồi sẽ dần qua đi, hoài bão thanh xuân trong ta một ngày sẽ trở thành hàng xa xỉ. Liệu rằng khi đó ta có tự hỏi suốt bao năm qua đâu là những thứ mà mình theo đuổi hay là nhận ra ngồi nhầm chuyến xe cuộc đời khi đã gần bến cuối? (Về Thôi – Da LAB band)
95. Cậu con trai năm đó sẽ không vì một trận khóc lóc thảm thương mà quay lại lau đi từng giọt nước mắt của bạn, cậu ấy cũng sẽ không vì một quyết định cắt phăng mái tóc dài mà đau xót quay lại xoa vuốt mái tóc ngắn ngủn kia, cậu ấy càng không vì một cái vấp ngã đến trầy cả chân, không đứng dậy nổi mà quay lại đỡ bạn lên, mà chậm bước, mà không rời xa nữa. Vậy nên việc của lá là xanh, việc của em không phải chỉ có yêu anh, mà là yêu bản thân em trước đã, các cô có biết không? Khóc đủ rồi thì nín, tóc cắt rồi thì phải xinh, đau đủ rồi thì tự đứng dậy, chẳng sao, vẫn tốt. (xiaolinh tumblr)
96. Thanh xuân mà! Hãy đi đi, hãy làm những điều mình thích đi, hãy thổ lộ với người mình yêu đi. Vì sau này nếu có ai gợi lại những kí ức của bạn, bạn có thể tự hào rằng Thanh xuân của bạn rất đẹp! (林氏垂簪 – mahcv tumblr)
97. Thanh xuân của mình, hãy yêu người mình thích, ăn những gì mình thèm và làm những việc mà mình muốn. Sống mà, phải vui lên! (Con gái ơi, tuổi xuân ngắn lắm! – Lạc Hi)
98. Năm đó bừng bừng khí thế ước hẹn đủ điều
Năm đó chẳng sợ trời chẳng sợ đất chỉ sợ rớt đại học
Năm đó bạn bè một câu chửi hai câu mắng, giờ gặp mặt làm thinh
Năm đó, chúng ta của năm đó, đâu rồi?
(Blue)
99. Nếu có thể quay trở lại một thời điểm nào đó của quá khứ, tôi muốn trở lại lúc khi tôi biết mình thích cậu ấy, và tôi sẽ nói rõ lòng mình ngay lúc đó. Tôi sẽ không thích cậu ấy trong im lặng nữa, thứ tình yêu đó như giết chết con người ta từng ngày. Để mãi cho đến khi nếm đủ mùi tuyệt vọng thì mới nói ra, mới có thể dễ dàng buông bỏ mọi quyết tâm trong lòng thì thực sự, tôi là một con ngốc. Như tôi đã như thế. (sky-full-of-blue tumblr)
100. Khi tôi còn nhỏ, tôi hay bỏ tay mình vào áo và nói với người khác tôi bị cụt tay rồi. Tôi bấm nút thoát ra mỗi khi tôi sắp thua trong trò chơi điện tử. Tôi ngủ với tất cả những con thú nhồi bông để không con nào thấy buồn. Tôi có cây viết bi 6 màu và đã cố bấm một lúc cho ra 6 ngòi. Tôi đổ nước ngọt vào mấy cái chum và giả như đang uống rượu. Tôi núp sau cánh cửa để hù người ta, nhưng đôi khi bỏ đi vì thấy lâu quá không ai tới hay vì bị mắc tiểu. Tôi giả bộ đã ngủ rồi để bố bế tôi lên giường. Tôi nghĩ rằng mặt trăng đi theo xe mình. Tôi nhìn hai giọt nước mưa nhỏ trên cửa sổ mà nghĩ rằng nó đang đua nhau. Tôi ăn trái cây lỡ nuốt phải hột và sợ chết khiếp tưởng nó sẽ mọc lên trong bụng tôi. Bạn có nhớ những ngày còn bé chúng ta mong ước được lớn lên cho thật nhanh không? Không biết chúng ta đã nghĩ gì nữa? Bây giờ bạn còn nghĩ như vậy không?
Tiểu Blue | coocxe.com