in

Nếu bạn không tin có ma… thì đừng đọc bài viết này

Chương 3 : Mọi chuyện mới bắt đầu

Trong tích tắc em cuống cuồng đạp cửa lao ra đường, hô hào hàng xóm, trong khoảnh khắc ấy tia mắt em liếc ra chỗ Lão ấy ngồi lúi húi thì thấy cái bóng đứng phắt dậy lủi ra sau nhà… công an thôn mò đến, mặt thằng nào thằng đấy như vừa nhìn thấy ma… bần thần nhăn nhó… rồi bọn huyện cũng đến, làm biên bản, mời thầy cúng tháo dây, em thì không dám mò vào nữa, chỉ sợ thấy Lão cười với mình thì chết mất. Thơ thẩn ra kéo đống bàn ghế vừa bầy ra cách đây chưa đến tiếng đồng hồ để cho bọn cơ cấu đảng làm việc, thế nào lúc ấy lại tò mò xem cái chỗ lúc nãy (hồn) lão ấy ngồi lúi húi thì.. ôi nguyên cái thòng lọng to bản, quấn đều tăm tắm, bất giác em sờ vào cổ ,liệu lúc ấy chậm vài phút thì có lẽ mình cũng tòng teng cùng Lão ấy không

Xong xuôi mọi thứ, sau khi mổ xẻ các kiểu thì mấy anh công an thôn cũng đi về lũ lượt, em lăng quoăng phụ gia quyến cũng hết ngày, trời xẩm tối thì mò về, mệt rũ rượi…

Hôm sau khi sâu chuỗi tất cả sự việc em đã nghi là có biến rồi. Đành mò lên Bà nội, bà em bán vàng hương, cũng khá lâu năm rồi, quen biết với thầy cũng khá nhiều, sau khi nghe chuyện bà cũng mời thầy về, chiều hôm ấy Nội gọi em lên nhà, lên thì thấy có một bà cũng khá to béo, tóc bạc trắng ngồi trầm ngâm. Em vừa ngồi xuống bà ấy nhìn vết sẹo trên trán chỗ gần mắt (chắc nội cũng kể sơ qua cho bà ấy biết rồi) bà ấy nói em đụng trạm đến các vong chết đuối trú ngụ trong miếu long vương nên hôm đó bọn nó định dìm chết em, nhưng 2 thằng bạn đi cũng dương khí mạnh nên khi bọn nó bịt mắt bịt tai 2 thằng không được nên em mới được cứu, nhưng cái vết rách gần mắt nó mở thông nhãn, và đặc biệt em là cháu đích tôn của dòng họ nên phải gánh đôi phần âm khí của họ Nguyễn. Bà em bán đồ hàng mã, nghe thì không có gì nhưng thật ra động chạm đến rất nhiều Ma đói Ma khát, nhất là Quỷ, chúng chỉ chực trờ bắt em để hưởng hương hoa khi em thác.

Cuối cùng Bà thầy dặn: ra đường bất kể sáng hay đêm, thấy cái gì khác lạ thì bỏ qua đi, vì chưa chắc cái cháu thấy là thuộc về cõi này!!

Em cũng cứng bóng vía nên cũng vâng qua loa, vì em nghĩ Ma nó chỉ đánh vào thị lực và gây ra ảo giác thôi chứ không hại mình, nhưng em đã nhầm….

Tối hôm ấy đang gọi điện cho Gấu thì máy hết tiền, sai con em thì nó không đi, bực bội, đành lết cái thân mệt nhọc ra ngoài đầu xóm mua thẻ, ra đến nơi đang đợi bà chủ thối tiền thừa thì gặp chị cùng xóm, bà này tên Nhung, khá xinh, điện nước đầy đủ, và dâm thì thôi rồi mua xong thì bảo bà ấy:

-nhanh lên em dẫn về

-đây đợi chị

Vừa đi vừa tán hễu, hỏi tếu câu

-kiếm chỗ mát mát ngồi tán chuyện tí nha chị

– ừ, một lúc thôi chị về ngủ nữa mai đi làm sớm, Phê rồi

Em đành quay lại quán mua cái singum nhai đỡ thối mồm, tí còn ăn hến

Mua xong chạy ra thì đéo thấy bà ấy đâu.. nghĩ bụng on c-hó tỉnh thế..

Đi được một đoạn thì thấy cái bóng trắng lù lù cách độ 20m. như người ngồi vậy, đoán chắc bà ấy đái, ra hù phát khéo lại ngửa ra luôn. Mà đái gì tít trong vệ đường gần bãi đất trống thế, không sợ rắn rết sao ý .. em mơí rón rén đi nhẹ nhẹ đến gần … càng đến càng thấy hình như không phải bà ấy, bà ấy có mặc cây trắng sữa thế này đâu.. (nghi có mùi rồi) bỗng cái đống lù lù ấy qua phắt lại, lạy chúa amen.. gặp quỷ cmnr. cái bóng ấy đúng chuẩn dáng người nhưng nó lơ lửng không chạm đất, lúc mình đến gần nó mới lên dần lên dần, rõ mồn một, người nó dài hơn đòn gánh cứ lơ lửng ngay trên đầu chân như đập vào mặt em đến nơi (Ma chìa vôi) ..

Sau vài cái phốt trước em rút ra kinh nghiệm (mắt không thông thì lông không dựng), lúc cái bóng trắng ấy nó bồng bềnh theo làn sương đêm em đã biết ngay và luôn đấy là con ma chìa vôi, xưa. Hồi bé nghe bà em kể rồi, loại này nó không có tính dữ, lành lắm nhưng nó trêu thì thôi rồi, đàn bà con gái mà nó gặp thì nó theo đến tận ngõ, thôi thì đến nước này rồi cũng phải mím môi mím lợi mà đi về thôi.. em cứ đi ,nó cứ là là ngay trước mặt, 2 cái chân như quạt qua quạt lại trước mặt em vậy, quãng đường từ đầu xóm về nhà sao hôm nay nó dài vời vợi vậy, mồ hôi cứ túa ra, sống lưng thì cứ nổi da gà từ xương cụt chạy lên đến ót, dựng hết lông mai, lông gáy lên… cuối cùng cũng đến gần nhà, còn đoạn nữa, phải đi qua chỗ cây sấu, gần đến nơi thì thấy lố nhố bóng cao bóng thấp, người già trẻ nhỏ đứng dưới gốc cây, mừng thầm.. ưm nghĩ bụng chắc người lành ra hóng mát, thoát được con chìa vôi là mừng rồi, cố chạy thục mạng đến nơi thì toàn người lạ hoắc, như họ không biết mình vừa đến hay sao ý ạ. em đứng bần thần một hồi ở đó, vừa nghỉ đỡ mệt vừa định hỏi xem người ở đâu sao đông thế.. Bỗng dưng nghe thấy một giọng nói rất quen trong đám người đấy, nhưng bất chợt em không nhận ra là ai.. nghe loáng thoáng

“tuấn anh.. à.. đi cùng ch..ú.. đ..i có v..iệc”

Em đinh thưa thì .. Bà nội em ở đằng sao quát to.

“MA ĐÓI MA KHÁT, DƯƠNG KHÔNG PHẠM ÂM TẠI SAO RỦ CHÁU TAO THEO”

Em giật mình!!

Tự nhiên bà ném cái gì đó trúng vào đầu em đau điếng, em ôm đầu tóe nước mắt, dụi mắt một cái mở mắt ra thì bàng hoàng.,khung cảnh trước mắt, cây xấu, dậu hoa dâm bụt, đường là no nhòe đi trước mắt em, trời không nhập nhoạng tối nữa mà sầm tối hẳn lại, làm thị giác của em như tê liệt một chút, nhưng khi quen cái bóng tối, cái màn đêm đặc quánh, tiếng gió rít gào thét như cố đuổi kẻ xâm phạm đến sự tĩnh mịch nơi đây. thực ra đến lúc em nhìn rõ thì cái nơi em đang đứng, nó chả kì vĩ hay bất ngờ lắm đâu, trái lại rất thân quen. Đấy là bãi THA MA làng , nơi mà hồi bé em hay đi hái rau khúc, bắt cào cào, bắt cá trong những buổi chiều mát rượi. nhưng giờ nó đem đến cho em một cảm giác hoàn toàn khốn nạn!! em đã không tới đây từ năm 2005 rồi, cái năm ông em kể cho em một câu truyện hoàn toàn chấn động cả dòng họ.

Vũ Ngọc Anh

3/5 - (4 bình chọn)
Tâm sự của cô gái chuyên cặp bồ với đàn ông có vợ

Tâm sự của cô gái chuyên cặp bồ với đàn ông có vợ

Phải xách balo và đến Phú Yên ngay sau khi đọc bài viết này