in

Cuộc gọi nhầm… và mối duyên trời định

Cuộc gọi nhầm... và mối duyên trời định 1

Dear.vn – Cám ơn ông trời đã cho anh gọi nhầm vào số em, mình có duyên em nhỉ.!” thôi em ngủ đi.! Yêu em lắm, em cũng là omachi đấy.! (sức hấp dẫn không thể chối từ) nhưng Omachi của anh thôi nhé.!..

Phần 1: Gọi nhầm số

Buổi sáng thứ 2 đầu tuần mưa rơi rả rích tạo cho con người ta cái cảm giác buồn ghê gớm. Nó ườn oài chườn ra khỏi cái chăn thân yêu của nó để chuẩn bị đến trường!

Đang đánh răng thì có điện thoại gọi đến…

_Alô!

-Nhi à? Tí đi học mang cho anh cái USB luôn nhé, hnay phải thuyết trình lên cần gấp lắm.

_Nhi nào? Tôi là Mi anh nhầm số rồi.

-Ơ, đúng số này mà. Em là bạn Nhi à, cho anh gặp Nhi đi đang vội.

_Anh bị khiếm thính hả? Tôi là Mi và tôi chẳng quen ai tên Nhi hết. Mới sáng ra đã gặp Hâm rồi! -Nó tức tối cúp máy vứt ra giường.

15p sau nó chuẩn bị xong, cắm phone vào tai rồi xách cặp đến trường. Vừa ra khỏi cửa đt lại rung, là số lúc sáng nó chẳng buồn nghe. Bấm từ chối rồi chạy nhanh ra bến xe bus…lại trượt chuyến xe đầu tiên, haizz đời nó là thế đấy. Lần nào cũng phải chuyến thứ 2 mới được lên xe, y như rằng đến muộn 15p đầu giờ…

Nó ngồi xuống ghế chờ, 2 tay đút túi áo nghênh nghênh nghe nhạc mắt đưa quanh ngắm thành phố tất bật buổi sáng sớm. Mắt nó dừng lại khi nhìn thấy một anh chàng với dáng vẻ vội vã vừa đi vừa gọi đt, mà thế quái nào đt của nó cũng rung liên hồi.

_Bố thằng hâm! Nó nhìn vào đt lầm bầm rồi lại nhấn từ chối, hai con mắt nó đang dán vào cái anh chàng kia vì cái ổ gà to tướng gần chỗ nó đang chờ anh ấy thăm viếng.

_1,2,3…rầm. Ha ha nó cười thích chí khi nhìn dáng vẻ hắn bị ngã, người hắn nấm nem ướt hết cả. Mấy bạn trẻ xung quanh nhìn nó với vẻ khôg hài lòng, đời nào thấy người ta bị ngã lại cười thế kia. Nó ngượng nghịu chuồn lẹ ra chỗ hắn bị ngã thôi thì giả vờ làm người tốt 1 lần cũng chẳng mất gì.

_Bạn ơi, bạn có sao không ?

-Không sao.

_Bạn bị chảy máu kìa, lấy khăn của tôi mà buộc tạm.

Hắn gạt tay nó, mặt khó chịu dựng xe lên rồi tiếp tục gọi đt. Thật tình cờ và thật bất ngờ điện thoại của nó reo lên cùng lúc, lần này nó hết kiên nhẫn bấm trả lời rồi hét to vào đt.

_Anh phiền quá đấy, đã bảo tôi là Mi không phải Nhi. Sốt ruột sáng tới giờ gọi bao nhiêu cuộc rồi.

Nó cúp máy quay mặt bỏ đi kệ cho cái tên hâm kia đang há hốc mồm mà nhìn nó, nãy giờ hắn được thỉnh giáo giọng nói “thánh thót” của nó vừa ngay bên cạnh lại cả trong điện thoại của hắn.

_Này, có lấy khăn không? Nó quay lại đưa hắn chiếc khăn quàng cổ rồi nhảy tót lên xe bus, làm người tốt sao mà khó thế lại còn éo được cám ơn. Lần sau cứ làm người xấu cho dễ sống.

Vừa đến cửa lớp thằng Lâm “ái” đã nhanh chân chạy ra bala bôlô quanh nó. Thằng này có biệt danh là cái máy nói của lớp nó í.

-Mi êi, mày biết chuyện gì chưa?

_Lại gì nữa đêy bà? Hôm nay ngày gì mà gặp toàn hấp thế này.

-Con Nhi lớp bên nó đi thi hotgirl mày ạ.

_Nhi nào?

-Cái con tóc vàng mà lần trước đá xoáy mày ở cổng trường đấy.

_Ựa, con đấy mà hotgirl á! Hotphan thì có. Lần trước tao tha cho không thèm chấp.

-Ừ. Nhìn mày đâu đến nỗi nào mà nó lại bảo trai không ra trai, gái không ra gái nhở.

_Ơ cái thằng “ái” kia, mày có tin cái giầy của tao nó hôn vào mặt mày không hả.

-Tao cũng bảo nó mày là con gái thích phong cách tomboy cơ mà nó éo tin.

_Mày đứng lại cho tao, hôm nay sẵn đang bực mình tao phải xả vào mày mới được.

_Thôi thôi, tao xin 2 đứa mày. Cô sắp vào rồi ngày nào không gây sự thì không chịu được à!

-Huyền ơi mày đanh đá vừa thôi không ế đấy, khổ thân đã lùn lại còn 4 mắt không biết lấy chồng sao đây.

_Thôi đi mày chị ý nổi sung lên thì mày thành đàn bà thật đấy! Huyền nhờ.

-Her thì nó là đàn bà mà, trong lớp này có ai coi nó là đàn ông đâu…-Huyền cười toe

_Thôi tôi lạy hai bà, lần nào chiến tranh tôi cũng thua. Ai bảo chơi thân với 2 bà guá cơ, Lâm là Lâm nhường đấy nhá. Hix

-Ộ ôi thương quá cơ. Huyền đừng có trêu Lâm nữa nghe chưa, em gái tao buồn rồi đấy (Mi làm bộ xoa đầu Lâm khiến cả lớp cười bò).

_Cô vào, cô vào…-Huyền ra hiệu (cả lớp im re)

…Kết thúc buổi học nặng lề nó lang thang ra quán cô Vân bán nước ở cổng trường.

_Bu ơi, cho con cái bánh mì.

-Đấy lấy đi, sao ra sớm thế?

_ Hnay lớp con kiểm tra đứa nào xong trước về trước bu ạ.

_Vừa có xe chạy qua đấy, ra sớm tý nữa thì gặp.

_Con ngồi đợi cũng được, tiện thể tám chuyện với bu. Mà mấy hôm nay mưa suốt buồn thế bu nhờ.

_Ừ, mưa gió lên chúng mày học xong thì về luôn ko ghé quán bu, bu cũng buồn.

Hai cô cháu đang nói chuyện thì có giọng một thằng c.trai chen vào.

_Cô ơi cô, cho cháu hỏi tý lớp 12 khoảng mấy giờ thì tan cô?

_Ờ 11h30 cháu ạ, cháu chờ ai à?

_Vâng, cô cho cháu chén nước.

_Đây cháu, chờ khoảg 15p nữa là tan đấy.

_Vâng.

Bu Vân trả lời thằng con trai rồi quay sang chỗ nó.

_Mi này, hôm qua chỗ nhà bu có vụ tai nạn sợ quá cơ. Con bé hàng xóm bị xe ô tô nó va vào may không sao.

_Bu nhắc con mới nhớ, sáng nay có Thằng vừa đi vừa nghe điện thoại. Con đoán là nó sẽ đâm vào cái ổ gà trước mặt con thế mà nó đâm thật. Hì

_Thế có sao không? Khổ thân.

_Ôi giời, khổ gì bu đi xe như thế đáng đời lắm. Con ra hỏi han tý cơ mà nó bảo ko sao, đáng lẽ con kệ nhưng thấy tay nó chảy máu con thấy thương thương nên đưa cho nó cái khăn, thế mà nó ko cám ơn con mới đểu chứ.

_Thôi con ạ, giúp người điều là tốt rồi. Cần gì cám ơn.

…Thằng con trai mà nó nói nãy giờ đang ngồi cạnh nó, thỉnh thoảng lại tủm tỉm cười. Chỉ vì quên ko cám ơn mà giờ bị nói xấu thế này đây.

_Thôi xe đến rồi, con về đây.

_Ừ, về đi.

_Cô ơi, cô bé đấy tên là Mi à?

_Ừ, cháu biết nó không?

_Dạ không, mới biết thôi cô.

_Thế hả? Con bé xinh đáo để. Nhìn thì ngổ ngáo thế thôi chứ nó hiền lắm, học sinh giỏi đấy cháu.

_Vầng, nghe cách nói chuyện cũng hay hay cô nhỉ.

_Ừ, nó vui tính lắm. À lớp 12 tan rồi kìa cháu.

_Vâng, cô cho cháu gửi tiền nước.

_Nhi ơi.

_Ơ anh Tùng, hi hi tìm em có việc gì không?

_Anh lấy cái USB, mà cho a số điện thoại kiểu gì đấy. Gọi toàn nhầm số!

_Đâu đưa em xem, ơ sai số 3 rồi của em là 854 cơ mà. Anh ghi 354 sai là phải.

Lũ bạn túm tụm vào chỉ trỏ_Uồi Nhi ơi anh nào mà đẹp trai thế?

_Hê, người yêu tao đấy.

Tùng chẳng thèm để ý lờj Nhi nói, hỏi luôn _Đâu, đưa anh đi. Anh còn phải về công ty bây giờ.

_Đây, làm gì mà vội thế anh. à này, anh chở em về luôn nhớ. Mưa quá mà em lại quên ko mang áo mưa.

_Ừ, nhanh lên.

_Ê tụi mày, tao về trước đây.

_Biến đi mày, hôm nào tổ chức giới thiệu tý đi. Có bồ ngon thế mà giấu!

_Ok, chủ nhật nhé.

8h tối nó đang chăm chăm vào cái laptop chơi bắn gà, đt nó gieo vừa lúc bị “game over”. Chết cái đứa nào đang gọi đến nhớ, nó đang tức đấy…chẳng nhìn xem ai gọi nó bấm trả lời.

_Alô!

_Em ơi cho anh gặp…

_Lại là anh à? Tôi đã nói tôi là…

_Là Mi chứ gì? Thì cho anh gặp Mi chứ ko gặp Nhi.

_Ựa, choáng tập 1. Tôi đây có chuyện gì?

_Anh muốn trả lại em cái khăn lúc sáng và một lời cám ơn. Cho anh cái hẹn đi em!

_ (o_0) Choáng tập 2, her buồn cười nhờ. Thôi bỏ đi có cái khăn việc gì phải thế, anh vứt đi là xog.

_Nhưng anh khôg làm thế được, áy náy lắm em ơi. Tính anh đã mượn là phải trả cơ!

_Anh nghe này, tôi khôg có thời gian hẹn hò với anh đâu. Lời cám ơn coi như tôi đã nhận và xin anh đừng làm phiền tôi nữa. Chấm hết, pi

_Ơ nhưng mà…tút…tút…tút! Tùng bật cười với cách nói chuyện của nó, từ khi về nước đến giờ anh mới gặp được một cô gái ấn tượng thế này.

Sáng thứ 3, nó thức giấc lúc 6h…mắt to mắt bé thế nào lại nhìn nhầm đồng hồ chỉ 5h. Lại tiếp tục vi vu trên chín tầng mây, cho đến lúc mẹ nó gọi…

_Mi ơi, 7h rồi còn không dậy à. Hay hôm nay được nghỉ hả con?

_Á, 7h rồi. Thôi xong muộn tiết đầu cho xem, nó cuống cuồng chuẩn bị rồi chạy nhanh ra bến xe. Giờ này chuyến thứ 2 cũng chạy luôn rồi, nó luýnh quýnh vẫy taxi nhưng chẳng cái nào chịu dừng lại. Trời mưa nên taxi lúc nào cũg bận…

_Xe ôm không em ơi.?

_Dạ có, may quá…ơ…dạ không.

_Thế có hay không đây, lên xe anh chở đi muộn học bây giờ.

_Tôi không đi, sớm muộn gì kệ tôi. Anh đi việc của anh đi!

_Đấy là em nói đấy nhớ, muộn học đừng trách. Anh đi thật đấy.

“Thôi chết hôm nay có giờ toán đầu, bà cô chủ nhiệm sẽ khô tha cho mình đâu” .

_Ấy anh gì ơi.

_Anh tên Tùng.

_À vâng anh Tùng, hì anh cho em đi nhờ đến trường tý. Em trả tiền xe ôm!

_Ơ, thế không đuổi nữa à?

_Thế bây giờ Tùng ka ka có cho Mi tiểu muội quá giang ko nào, để em còn tính.

_Định tính kiểu gì thế em? Xe bus thì 15p nữa mới có cơ đấy.

_Thì maratong đến trườg thôi anh.

_Ấy chêt, mưa gió thế này ai lỡ để người đẹp đi bộ. Lên xe đi em!

_à, mà đi xe ôm là phải ôm vào đấy nhớ. Ngã là anh không đền đâu đấy!

_Vâng, anh cứ đi. Ngã em tự chịu anh ạ, giờ ôm anh người yêu anh gặp thì chắc mai em khỏi đến trường luôn.

-Ơ, anh chưa có mà. Cứ ôm thoải mái đi đừng sợ, anh bao hàng luôn đấy! Hihi

5p sau…nó đập đập vaj hắn.!

_Anh ơi đến trường em rồi.

-Hả, nhanh thế. Hôm nay đường ngắn đi hay sao ý, em nhờ.

_Em sắp muộn học rồi đấy, anh còn kêu đường ngắn gì nữa. Hết nhiêu tiền em trả anh.!

-Anh chạy xe ôm cao cấp lên không lấy tiền, cho anh cái hẹn đi em.

_Ơ, thôi anh ơi em lên lớp đã, hẹn hò gì để sau đi ạk.

-Em nhớ đấy nhé. Em nợ anh đấy, khi nào anh đòi phải trả nghe chưa! Anh là anh nhớ dai lắm đấy.

_Vầng, em biết rồi.

4.6/5 - (5 bình chọn)
Con à! Con đừng ngại chuyện làm dâu 5

Con à! Con đừng ngại chuyện làm dâu

10 điểm đến ở Việt Nam nhất định phải tới một lần trong đời