in

Cuộc đời có mấy lần thanh xuân, nếu đã thương thì cứ thương

Cuộc đời có mấy lần thanh xuân, nếu đã thương thì cứ thương
Cuộc đời có mấy lần thanh xuân, nếu đã thương thì cứ thương

Thương một người bằng tình cảm ngây thơ, chính là khi bản thân yếu mềm, nhưng vẫn cứ hết mình chủ động trước.

Chủ động nói nhớ, nói thương. Chủ động hẹn gặp. Không tính toán, không kiêng dè gì cả. Miễn là có thể được nói chuyện với người ấy, được ở bên người ấy.

Khi họ đã thương thì sẽ thương hết thảy. Họ nếu chọn người gửi gắm trăm năm hãy chọn người thương mình vì tình thương nó lớn hơn tình yêu đương nam nữ bình thường và tất nhiên đừng ai hiểu là thương hại.

Và thương một người bằng tình cảm ngây thơ, chính là khi bản thân yếu mềm, nhưng vẫn mong muốn bảo vệ, chở che cho người ấy, xóa hết mọi ưu buồn cho người ấy, bằng bất cứ cách nào.

Tức là cách đó có thể khiến chính mình sẽ phải buồn, phải rất đau.

Thương một người, chính là không bao giờ muốn họ cô đơn, càng sẽ không bao giờ để họ một mình những lúc họ đau buồn.

Dù trời mưa to đổ xuống, dù đường xa, dù đêm khuya, lòng ta sẽ như lửa cháy mà chẳng quan tâm gì nữa cả, chỉ muốn đến bên họ để được chia sẻ những nỗi buồn với họ, để lại được thấy họ cười, biết rằng họ đang ổn hay không ổn.

Thương họ, có rất nhiều lần ta một mình im lặng ngồi trước gió, trước không gian rộng lớn, hòng mong xóa đi những nỗi buồn nặng trĩu trong lòng.

Thương họ, có rất nhiều lần ta phải chạy trốn, phải biến mất, cố gắng xô họ ra khỏi thế giới của mình, vì quá đau…

Thương một người hơn cả chữ thương. Chủ động muốn gắn bó với họ cả cuộc đời này, đem tất cả tình cảm, hi vọng vào một người để rồi khi họ chủ động ra đi ta lại ôm một mẩu đau thương cả một đời.

Thế mà rồi cuối cùng đều chẳng được gì cả. Không thể vơi bớt đi được điều gì. Như một mối duyên nợ mà ta phải trả.

Có những người thanh xuân dành tình cảm cho nhiều người nhưng lại có những người ghim chặt một người suốt những năm tháng thanh xuân cho đến sau này ở một góc nhỏ nào đó dù đã trên hai đường thẳng song song.

Và trên đời này, thật sự sẽ luôn tồn tại một người như thế, duy nhất một người như thế. Là đại diện cho cả khoảng thời gian đầu tiên trong những ngày thanh xuân tươi đẹp của ta…

Cuộc đời được mấy lần thanh xuân đâu nên cứ yêu là yêu thôi, nếu đã thương thì hãy cứ thương nhé!

Hạ Vũ – Dear.vn

3.3/5 - (3 bình chọn)
Nhất định phải tới Quy Nhơn một lần trước 25 tuổi

Nhất định phải tới Quy Nhơn một lần trước 25 tuổi

Có bồ thật là thích

Có bồ thật là thích