in

Chúng tôi đang dần mất đi niềm tin vào tình yêu…

Chúng tôi đang dần mất đi niềm tin vào tình yêu...
Chúng tôi đang dần mất đi niềm tin vào tình yêu...

Cấp ba là khoảng thời gian để các cô cậu học trò dành cho nhau những tình yêu vụng trộm, những lá thư tình trẻ con, những mơ ước lớn lao sau này sẽ cùng nhau học Đại học, cùng nhau lớn lên, nhưng đó cũng chỉ là tình yêu trẻ con, đánh dấu những tâm tư tình cảm bộc phát khi còn ngồi trên ghế nhà trường.

Lên đại học, chúng tôi thoải mái hơn, cảm thấy mình đã lớn, chúng tôi yêu những anh chàng cùng lớp, cùng tuổi, ” yêu hết mình” là tình yêu chị em chúng tôi trao cho họ, chúng tôi không muốn sau này mình phải hối hận vì suy nghĩ mình đã thật lòng yêu người đó hay chưa, chúng tôi cố gắng dành trọn tấm chân tình để hy vọng có được một cái kết tốt đẹp.

Chúng tôi vẫn thường đùa với nhau ” yêu mà không cưới yêu làm gì cho phí thời gian”, đã xác định yêu thì những triết lí chung thủy, tin tưởng luôn gắn liền với nhau, chúng tôi cố gắng như vậy, chỉ với một ước mơ nhỏ nhoi có được một tình yêu gọi là ” chân chính” nhất.

Gặp người tốt thì ta cảm ơn trời vì đã không phụ lòng ta, còn nếu gặp người ngược lại thì chúng tôi thật sự cảm thấy… mất phương hướng. Hàng nghìn câu hỏi được đặt ra, hàng nghìn câu hỏi tại sao, tại sao ta yêu thương thật lòng trong khi người khác lại lấy tình cảm của mình ra đùa giỡn, lại phụ bạc đến thế. Thậm chí họ công khai bên cạnh người con gái khác, rồi nhắn tin vỏn vẹn cho mình ” Anh không xứng đáng với em, hãy tìm người khác đi” hoặc là ” Chúng mình không có hợp nhau,…”

Chúng tôi rơi nước mắt vì họ, họ đâu có thấu, chúng tôi hy sinh tình cảm của mình chỉ để nhận một chút tình cảm đáp lại, như vậy cũng đủ làm chúng tôi vui suốt cả ngày, chúng tôi tin tưởng vô người mình yêu, trong khi anh ấy lại hạnh phúc với người con gái khác, trường hợp đau thương nhất, họ còn có thể ” bỏ của chạy lấy người” khi đã làm những chuyện để lại hậu quả khó giải quyết.

Thật ra một phần cũng do chúng tôi hơi mù quáng, hơi tin tưởng, hơi bi lụy vào tình yêu, chúng tôi coi nó là tất cả, lấy nó làm động lực để học tập, để sống vui vẻ, con gái có người mạng mẽ, có người yếu đuối, nhưng thử hỏi trong chuyện tình cảm, ai dễ mềm lòng hơn ai, chúng tôi cố tỏ ra mạnh mẽ để che lấp đi một tâm hồn đang vỡ vụn từng mảnh, có khi chúng tôi dùng những lời lẽ cay độc để làm liều thuốc giảm đau cho những vết thương lòng.

Chúng tôi gặp chàng sở khanh, anh ta bỏ chúng tôi lại tìm về nơi khác vui vẻ, thú vị hơn, thử hỏi khi yêu làm sao ta có thể thấy người đó tốt hay xấu, có đang lừa dối mình hay không, dù cho sáng suốt đến cách mấy, nhưng khi đã yêu, chỉ cần vài lời mật ngọt thôi, ta đã tin họ xái cổ, ta bỏ mặc lời khuyên ngăn từ những người xung quanh với lời tuyên ngôn ” Em vẫn tin anh, vẫn yêu anh, chỉ vậy thôi là đủ!…”

Như vậy đấy, chúng tôi gặp những kẻ không ra gì, ngoài mặt chúng tôi nói cười, nhưng thật ra đầu óc rất trống rỗng, những ngày vô vị trôi qua nối tiếp, chúng tôi ôm những quá khứ tốt đẹp để bật cười, rồi rơi nước mắt khi nhớ ra anh ấy đã rời xa ta, có khi ta giận dữ vì những điều anh ấy đã gây ra, đôi khi ta quằn quại trong đau đớn vì nhớ tới người ấy, có lúc ta bất cần, ta buông xuôi, ta chiều hư bản thân chỉ để quên được anh ấy trong phút chốc…

Mai Khanh – Dear.vn

5/5 - (1 bình chọn)
Chuyện tình cảm nhất thời không ai có thể nói trước được!

Chuyện tình cảm nhất thời không ai có thể nói trước được!

Đàn bà đã có quá nhiều vết xước, đàn ông đừng có đùa giỡn nữa

Đàn bà đã có quá nhiều vết xước, đàn ông đừng có đùa giỡn nữa