in

Đừng để chúng mình đều vỡ tan vì những điều rất nhỏ

Đừng để chúng mình đều vỡ tan vì những điều rất nhỏ
Đừng để chúng mình đều vỡ tan vì những điều rất nhỏ

Một lần đang hăng hái cãi nhau, tự nhiên ngoài trời mưa làm lòng mình trùng xuống. Mình quay vào hỏi chồng “anh vui không?” Bế tắc trong hôn nhân thì ai vui được?

Cái thanh âm của giọng nói hôm ấy hoà cùng tiếng rơi rơi của mưa ngoài trời, hai đứa mình không bao giờ quên được. Nó ảm đạm thê lương, nó hụt hơi mệt mỏi.

Chúng ta nhiều khi không cố gắng làm nhau ổn hơn mà cứ cương quyết làm nhau mệt mỏi thêm. Mình vào phòng lấy đồ cho chồng, bảo, muộn rồi, anh đi tắm đi. Nay anh cũng mệt. Phải không?

Khi ấy mình nhớ, chồng đi làm cả ngày rồi. Có chuyện gì cũng để ông ấy tắm rửa rồi đặt lưng nghỉ đã. Mình cũng chưa ăn, mình phải đi ăn đã.

Rồi tụi mình đứa đi tắm, đứa đi dọn đồ ăn. Xong 2 đứa ngồi ăn cùng nhau như không có gì xảy ra. Mình hỏi “anh hết đau lưng chưa?”, vì bỗng nhiên mình nhớ ba hôm trước chồng bảo anh đau lưng quá bê đồ nhiều quá. Xong ông ý nói “anh đỡ rồi, nay em uống thuốc chưa, quên là mai lại hoa mắt chóng mặt đấy”. Thế là tụi mình quên đi cái vụ cãi nhau nửa tiếng trước, dù nửa tiếng trước đang rất hùng hổ.

Đêm ấy tụi mình ôm nhau ngủ, cùng nhau nằm nghe mưa. Tụi mình nói chuyện, gần đây tụi mình mệt mỏi nhiều, nên hơi tí là cáu gắt gỏng nhau. Mình hay càm ràm ông ý thì hay khùng lên đốp lại. Mình buồn lắm tất nhiên là sẽ buồn vì tụi mình đều thay đổi, đều đáng ghét đi trong mắt người kia rất nhiều.

Nhưng mà, tụi mình có bảo nhau, ai sống với nhau cũng sẽ thế em nhỉ? Anh nhỉ? Xong thì mình bảo thôi từ nay, em sẽ sống bằng cảm xúc của anh nhiều hơn, thi thoảng em sẽ nhắm mắt tưởng tượng thế giới của anh, để hiểu anh mệt anh vất vả thế nào. (Nhưng anh phải vất vả thật em mới thương chứ tưởng tượng ra cái thế giới tối ngày bạn bè nhậu nhẹt hãm lòn thì đéo ưa nổi đâu, em cho anh cút cmn đi đấy). Ông ấy cũng bảo mình là sẽ nghĩ cho cảm xúc của mình nhiều mà không cục cằn thô lỗ với mình nữa. (Nhưng mình cũng phải bớt lắm mồm đi không cứ nhau có như con chó từ sáng đến tối bố thằng nào chịu được?)

Ok ok vậy là sẽ sống như thế. Và tụi mình đã sống như thế thật.

Biết hoàn thiện mình, biết đặt bản thân vào vị trí đối phương để hiểu. Mình chưa bao giờ hối hận vì đã chọn cách sống cho đi hơn là đòi hỏi nhận lại. Vì mình không muốn vào một ngày nào đó,

“tất cả đều úa vàng, chúng mình đều vỡ tan, vì những điều rất nhỏ…”

Bây giờ 2 đứa mình đang ngồi ngoài ban công, cạnh mấy chậu hoa, dựa vào vai nhau. Hắn thì viết sách. Mình viết những dòng này. Thấy cuộc đời trổi chay. (Chảy trôi đó, viết lái cho vần đọc cho hay haha). Chấm hết sờ ta tớt ở đây thôi.

Hoàng Vi Lê – Dear.vn

Rate this post
Đàn bà thông minh, đừng nghĩ đến chuyện giữ chồng

Đàn bà thông minh, đừng nghĩ đến chuyện giữ chồng

Bản chất của tình yêu và sự nghiệt ngã của hôn nhân

Bản chất của tình yêu và sự nghiệt ngã của hôn nhân