Dear.vn – Nếu một ngày ta tình cờ gặp lại khi không còn là gì của nhau, hãy mỉm cười với nhau một cái rồi bước đi thật nhanh nhé….
Mỉm cười như một cách chào hỏi xã giao thôi, để biết rằng cả hai vẫn đều ổn, và cũng để nhắc nhở bản thân rằng mình từng là gì đó của nhau….
Đừng vô tình lướt qua nhau như hai người xa lạ, vì điều đó có thể cho thấy một trong hai điều. Hoặc là mối lương duyên giữa cả hai vẫn còn day dứt, chưa được hoá giải, một người còn tình cảm với người kia, hoặc là rất hận người kia – điều này sẽ chẳng tốt cho cả hai ta vì chúng ta phải chấp nhận sự thật thôi chứ cố chấp mãi có giúp được gì đâu? Hoặc là giữa cả hai chưa từng tồn tại tình cảm gì, vì nếu từng có tình cảm thực sự thì sẽ chẳng thể nào hờ hững đến mức vô tình như thể cả hai chưa từng có gì xảy ra. Như thế chẳng khác nào phũ phàng phủ nhận tất cả những gì chúng ta đã có với nhau, và điều đó thật không dễ chịu và không công bằng với cả hai đúng không?
Nếu một ngày tình cờ ta gặp lại khi không còn là gì của nhau…
Hãy cứ để những kí ức đẹp đẽ trước đây mình có với nhau được sống dậy trong giây lát nhé….
Để ta biết rằng trong cuộc đời mình ta không phải lúc nào cũng cô độc, mà chí ít cũng đã có người từng ở bên ta, quan tâm ta, và chia sẻ cuộc sống với ta. Nhưng chỉ cho những giây phút hồi tưởng ấy tồn tại trong một lúc thật ngắn thôi, đủ để không làm một trong hai lại nhớ về những tổn thương gây ra cho nhau nhé. Rồi hãy nhanh chóng thay chúng bằng thực tại – bằng sự thật là cả hai đã không còn là gì của nhau, không ràng buộc gì nữa, hoặc có thể là cả hai đã tìm được nửa khác của mình.
Nếu một ngày tình cờ ta gặp lại khi không còn là gì của nhau…
Trong lòng mình đừng dấy lên sự oán hận, căm phẫn nhé…..
Hãy thay bằng một lời chúc phúc cho nhau – người này chúc cho người kia thật hạnh phúc và tìm được một nửa thực sự của mình. Có mất gì đâu một lời chúc phúc? Cả hai từng có giây phút vui vẻ, hạnh phúc bên nhau là may mắn lắm rồi và mình phải thầm cảm ơn số phận đã mang đến cho mình người ấy trong giai đoạn mình đơn độc đấy đúng không? Chỉ không may là mình không phải thực sự là của nhau, nên đi được một đoạn đường rồi lại phải chia cách đường ai nấy đi thôi mà. Dù một trong hai có thể mắc lỗi lầm gì đi chăng nữa thì nó cũng là quá khứ rồi, chúng ta không nên bận tâm đến nữa. Chỉ cần biết rằng mình không sinh ra dành cho nhau và một nửa thực sự của mình vẫn đang ở đâu đó chờ thôi.
Khi đã không còn là gì của nhau, cả hai vẫn có cuộc sống và lí lẽ sống của riêng mình. Nhưng có một điểm chung đó là ai cũng mong mình có cuộc sống hạnh phúc và thoải mái, thêm bạn bớt thù, và làm những điều thiện hơn là những điều ác. Vậy nên, khi tình cờ mình gặp lại nhau, hãy tôn trọng và lịch sự với nhau như với bao người khác; hãy cư xử như những con người hiện đại, phóng khoáng và văn minh, để việc mình nhìn thấy nhau sẽ chẳng còn là gánh nặng hay gợn lên bất kì cảm xúc tổn thương nào trong nhau.
Có như thế tâm mới bình an…
Có như thế lòng mới thanh thản…
Có như thế hạnh phúc mới dám gõ cửa đời mình và không còn chỗ cho những nỗi đau của dĩ vãng…
Có như thế mọi thứ mới bình thường khi một ngày mình tình cờ gặp lại lúc không còn là gì của nhau…